Editor: duong lieu
"Chỉ là, lấy một đứa nhỏ vì đại giới khảo nghiệm, quá nghiêm trọng, cũng quá bi thương."
Nếu là đứa nhỏ còn, còn nhiều tốt, Hạ Thần Hi vô ý thức xoa bụng của mình, nếu là đứa nhỏ còn, khả năng cô lại vì Đường Bạch Dạ sinh một đứa nhỏ, bất kể là con trai cũng tốt, con gái cũng tốt.
Đều là rất hạnh phúc.
Bây giờ, cô sau này cũng không biết có thể mang thai hay không.
"Trở về, chúng ta lại chụp một lần ảnh cưới, được không?" Đường Bạch Dạ nói, thanh âm rất dịu dàng, "Lại chụp một lần."
Hạ Thần Hi nghi hoặc, "Lần trước chụp không tốt sao?"
Mặc dù là miễn cưỡng vui cười, nhưng đều rất phối hợp, kỳ thực chụp rất duy mỹ, cá nhân cô đều rất thích, bởi vì sau khi chụp áo cưới, bọn họ chọn ảnh chụp, cô xem ảnh chụp cũng không tệ, cô có thích cảm giác.
Cho nên, cô một chút cũng không bài xích.
Đường Bạch Dạ nói, "Không phải là không tốt, anh chỉ muốn dùng một lần ngọt ngào trải qua, thay thế lần trước trải qua, nếu không, em sau này nhớ tới chuyện ảnh cưới, đều là bi thương, kia nhiều không tốt."
"Em nghĩ anh muốn nói gì đâu, nguyên lai là chuyện này, không nên phiền toái, anh biết em sợ nhất phiền phức, anh cũng đừng đem em nghĩ yếu đuối như thế, chuyện này, em đã buông xuống, nhắc tới có chút bi thương, nhưng không đến mức mỗi ngày đều sầu não không vui."
Đường Bạch Dạ thực sự là suy nghĩ nhiều.
"Thực sự?"
"Đương nhiên là thực sự."
Đường Bạch Dạ cũng thỏa mãn, Hạ Thần Hi đã nói như vậy, anh cũng là không bắt buộc.
Hạ Thần Hi thở dài, hôn lễ a......
Vừa nghĩ tới hôn lễ, cô thì có chút sợ.
Trong hôn lễ, nếu là biểu hiện không tốt, nhưng làm sao bây giờ a, người một nhiều, cô liền khẩn trương muốn chết.
Chỉ bất quá, hiện đang lo lắng cũng là bách đáp, thuyền đến đằng trước tự nhiên thẳng.
Tiểu tình lữ nói chuyện một hồi, Đường Bạch Dạ thể lực không tốt, có chút buồn ngủ, Hạ Thần Hi ở một bên, mềm giọng nói chuyện với anh, không đầy một lát, anh thực sự đang ngủ, Hạ Thần Hi ngồi ở trên thảm, nhìn mặt mày anh, trong lòng tất cả đều là ôn nhu.
Cô vuốt ve tóc ngắn anh, Đường Bạch Dạ tóc dài quá một ít, rất lâu không xử lý, kiểu tóc đều thay đổi, anh là một danh tổng giám đốc, quần áo hình tượng rất chú ý, kiểu tóc vĩnh viễn là một, phi thường đẹp trai, giỏi giang.
Như minh tinh điện ảnh như nhau, vô cùng anh tuấn.
Mấy ngày này, một điểm xóc nảy, hình tượng của anh đều thay đổi, nhưng anh tuấn như nhau, tóc dài, có vài sợi tóc ở trước mặt tán xuống, kỳ thực thoạt nhìn càng thêm trẻ tuổi anh tuấn, hình như bớt vài tuổi.
Như là người của hắc đạo, không kiềm chế được, vô lễ.
Thiếu bộ dáng ở thành phố S, trước đây thấy anh, chính là xã hội, cảm giác nhân tài đỉnh kim tự tháp, bây giờ nhìn anh, lại là một danh đế vương khí phách.
Trong lòng của cô, tất cả đều là ôn nhu cùng ngọt ngào.
Trải qua nhiều chuyện như vậy, tâm càng kiên định cô nghĩ cùng một chỗ với anh.
Cô cho tới bây giờ không nghĩ qua, mình cũng sẽ có một ngày như thế nhu tình như nước, hình như tất cả ôn nhu, đều không thể chờ đợi được, muốn cho anh, tất cả ngọt ngào, đều muốn không thể chờ đợi được, muốn cùng anh chia sẻ.
Loại cảm giác này, vô cùng đặc biệt.
Thời gian cô trước đây cùng Tiêu Tề cùng một chỗ, không có loại cảm giác này.
Cô nắm tay anh, dán tại trên gương mặt, lại hình như vô pháp biểu đạt chính mình yêu, ở trên mu bàn tay anh hôn hôn, chẳng sợ anh ngủ, cô cũng là tâm động, mặt đỏ, có một loại tâm đãi gả nữ nhi ngượng ngùng.
Cô thực sự rất vui mừng, chính mình có thể yêu Đường Bạch Dạ, lại được anh sở yêu.
Cô nhịn không được nhớ tới chuyện bọn họ trước kia, cô chướng mắt anh.