Mẹ Kế Đanh Đá Nuôi Con Trong Nhà Nông

Chương 224

Liễu thị vội gật đầu đồng ý "Được rồi, để ta về nhà sắp xếp khoai lang đỏ, nhà ta có cái cân đòn lớn, lát nữa sẽ cầm cả tới, chúng ta cùng nhau cân nhé."

Trước mặt hai nhà cân đồ vật để bớt phải cãi cọ về trọng lượng.

"Được." Tô Mộc Lam cười tủm tỉm đồng ý.

Liễu thị vui tươi hớn hở đi về nhà dọn dẹp khoai lang đỏ.

Liên tục lại có người tới cửa.

Trương tẩu tử, thím Tiễn, bác Cát……

Những người này như là đã giao hẹn trước với nhau vậy, người này vừa đi thì người kia lại tới cửa, hơn nữba người nào tới cũng cầm theo khoai lang đỏ của nhà mình để Tô Mộc Lam nhìn hình dáng trước.

Bọn họ đều là người tốt, làm việc cẩn thận, lại sống lâu năm ở trong thôn, tính cách và đạo đức đều đáng tin cậy.

Nhà này muốn mua một trăm cân, nhà kia muốn mua hai trăm cân, tổng thể số lượng khoai lang đỏ đều được Tô Mộc Lam ấn định ra.

Chẳng qua nàng phải cân nhắc về việc số lượng khoai lang đỏ khô phơi trong sân, cho nên không thể cất giữ quá nhiều khoai lang đỏ được nên Tô Mộc Lam thương lượng với bọn họ một chút, xác định ngày hẹn tiếp theo để bọn họ mang khoai lang đỏ tới.

Làm như vậy giống một dây chuyền sản xuất, đợt này phơi xong thì lại đưa một đợt khoai lang đỏ tiếp theo tới, cứ lặp đi lặp lại như vậy, có thể tiết kiệm được công sức bảo quản khoai lang đỏ.

Mà người đến bán khoai lang đỏ cũng hiểu, Tô Mộc Lam đã nói nhất định mua số khoai lang đỏ này, sớm hai ngày hay muộn hai ngày nữa thì cũng chẳng có vấn đề gì.

Lúc này Bạch Hữu Quang đang ở trong nhà nhặt khoai lang đỏ lên.

"Chàng muốn bán khoai lang đỏ sao?" Lưu thị nhìn thấy liền hỏi.

"Ừ." Bạch Hữu Quang nói, "Nhìn xem còn nhiều thế này, nàng thử hỏi Tô tẩu tử một câu xem có mua hay không."

Lưu thị hơi tò mò một chút "Khoai lang đỏ nhà ta có ruột trắng, chẳng phải Tô tẩu tử muốn mua khoai lang đỏ có ruột đỏ cơ mà?"

Nơi này đất ẩm nên trồng khoai lang đỏ ruột đỏ năng suất hơn khoai lang đỏ ruột trắng.

Cho nên khoai lang đỏ ruột trắng có số lượng ít hơn.

Hồi trước trồng khoai lang đỏ để xay mì khoai, dĩ nhiên loại khoai càng ngọt, càng bở, càng khô thì càng tốt, vì vậy nàng đã chọn riêng những giống khoai lang ruột trắng để trồng.

"Nương bảo ta đi hỏi một chút, chẳng lẽ Tô tẩu tử không mua mà chúng ta lại không bán sao." Bạch Hữu Quang nói, "Chuyện này hỏi một câu cũng chẳng mất công sức gì, mà lại không làm phiền Tô tẩu tử."

Không làm phiền sao?

Lập tức Lưu thị cau mày lại.

Hai nhà ở gần nhà nhau, Tô Mộc Lam lại thường xuyên ghi tạc trong lòng chuyện nàng cho Bạch Thủy Liễu và mấy đứa bé hài tử bánh ngô.

Tô Mộc Lam là người trọng tình trọng nghĩa, lúc này tự dưng tới cửa hỏi có thu mua khoai lang ruột trắng hay không, Tô Mộc Lam sao có thể từ chối chứ?

Nếu mua thì khoai lang đỏ khô đều là phơi từ khoai lang ruột đỏ.

Khoai lang ruột trắng của nhà ngươi phơi ra không chỉ màu sắc xấu, e là cũng không đỏ, không ngọt, đến lúc đó chỉ có thể tự mình tìm nghĩ xử lý, uổng công vô ích.

Ngươi đã mở miệng ra hỏi mà nói không mua thì kiểu gì cũng cảm thấy hơi xấu hổ một chút, có thể còn làm tổn thương đến tình cảm đôi bên.

Chuyện khiến người khác khó xử như thế này, bản thân mình nên biết chừng mực, căn bản không cần đi hỏi mới ổn thỏa.

Nhưng Bạch Hữu Quang cố tình còn muốn đi hỏi một chút, hơn nữa vẫn là nghe lời của Hàn thị nói.

Hàn thị thì không cần phải nói, vừa chanh chua lại thích lợi dụng người khác, nhất định là thấy Tô Mộc Lam làm thức ăn kiếm tiền, liền nghĩ nhân cơ hội này vớt vát một chút lợi lộc, để Tô Mộc Lam phải ngậm bồ hòn làm ngọt.

Mà hiện tại Bạch Hữu Quang càng ngày càng nghe theo lời Hàn thị nói …

Nghe lời đến mức ngay cả đúng sai phải trái cũng chẳng phân biệt được.

Lưu thị mím môi không nói lời nào, ánh mắt nhìn về phía Bạch Hữu Quang hơi thất vọng một chút.

"Nàng tới giúp dọn dẹp khoai lang đỏ một chút đi." Bạch Hữu Quang thấy Lưu thị đứng ở kia không làm gì, đôi mày nhíu lại.

"Thế thì …" Lưu thị cắn cắn môi, hơi cúi đầu thấp xuống "Để ta đi tới nhà Tô tẩu tử hỏi một câu mua hay không mua khoai lang đỏ ruột trắng trước đã.

Nếu không mua thì đừng dọn nữa, nếu mua thì lại làm tiếp."
Bình Luận (0)
Comment