Mẹ Kế Đanh Đá Nuôi Con Trong Nhà Nông

Chương 407

Trong nhà vốn chỉ có một đứa con độc nhất là Tả Lập Nghiệp này.

Từ nhỏ Tả Lập Nghiệp vốn thông minh lanh lợi bẩm sinh, trong nhà gửi gắm rất nhiều hi vọng vào hắn, chỉ tiếc là một lần Tả Lập Nghiệp bị sốt cao, biến thành người ngu dại...

Vì thế vợ chồng Thẩm thị cũng suốt ngày lấy nước mắt rửa mặt.

Cũng may về sau cưới được Trương Lê Hoa vào nhà, mà Trương Lê Hoa rất mắn đẻ, vào cửa mấy năm mà đã liên tiếp sinh được hai đứa nhỏ, trước mắt lại mang thai lần thứ ba.

Nhìn cái bụng bầu này có dáng nhòn nhọn, đoán chừng phần lớn là mang thai bé trai.

Lúc này, nhà họ Tả cũng coi như con cháu đầy nhà, có người kế nghiệp.

Đây đều là hồng phúc mà Trương Lê Hoa mang đến, Thẩm thị đương nhiên trao công lao này lên đầu Trương Lê Hoa.

Nếu đây là việc kết hôn của em trai nhà mẹ đẻ Trương Lê Hoa thì nhà họ Tả của bà đương nhiên sẽ cố gắng hết sức giúp đỡ và thu xếp.

Thẩm thị lại nói thêm một lúc với Trương Lê Hoa, sau đó mới thu xếp đi làm cơm chiều, để nàng ăn sớm một chút rồi tranh thủ ngủ một lát.

Hai ngày nay Tô Mộc Lam đặc biệt rất bận.

Trước khi thu xếp được việc lập xưởng Trứng Muối mà cửa hàng Thất Lý Hương đã gặp phải tình huống nguồn cung ứng Trứng Muối không đủ thì chỉ có thể tạm thời dựa vào sức lực của chính nàng để làm nhiều thêm một chút.

Thu mua trứng gà, tạm thời đủ để sử dụng.

Không chỉ có người trong thôn biết nhà nàng thu mua trứng gà mà tình nguyện mang tới nhà nàng bán để đổi ít tiền, ở trên thị trấn vợ chồng Ngô Trác Viễn cũng thu xếp thu mua một ít trứng gà, bảo đảm cho chỗ của Tô Mộc Lam đủ trứng gà làm Trứng Muối.

Điều Tô Mộc Lam cần làm là quá trình chế tác.

Bốn đứa bé thấy thế, sau khi tan học liền tiến tới phụ giúp một tay.

Bạch Thủy Liễu học nhanh, đã là có thể thuần thục giúp đỡ Tô Mộc Lam.

Cô bé dùng cái môi nhỏ tự chế bỏ trứng gà vào thùng gỗ chứa đầy vôi bùn để cho dính vào vỏ, sau đó lấy một nửa ra, cho vào ống trúc làm ván trượt, để trứng gà dính đầy bùn vôi được lăn đều qua một lớp mùn cưa và trấu, thành lớp vỏ bao bọc bên ngoài.

Còn về phía Bạch Lập Hạ và Bạch Mễ Đậu thì phụ trách đem trứng gà dính đầy mùn cưa cùng vỏ trấu sang một bên, chờ trứng khô rồi nhặt và tiếp tục mang vào phòng ủ trong nhà.

Bạch trúc Diệp thì phụ trách dùng cái khăn sạch sẽ lau trứng gà được thu mua về, lau đi lau lại, đảm bảo mặt ngoài của vỏ trứng được sạch sẽ.

Trong lúc cả nhà năm người đang bận rộn làm việc thì Bạch Đào Chi tới.

Giỏ tre trong tay đựng trứng gà nặng trĩu.

Bạch Đào Chi đã tới bán trứng gà hai lần, hơn nữa tính nết của Bạch Đào Chi cũng thật thà, không thích nói nhiều, tính cách tốt hơn nhiều so với Bạch Thanh Táo.

Ngay cả Bạch Lập Hạ, người không thích nhìn điệu bộ của Bạch Thanh Táo cũng cảm thấy phải tách biệt hai chị em nhà này ra để đối đãi.

Lúc này nhìn thấy Bạch Đào Chi tới, Bạch Lập Hạ liền đứng lên, "Đào Chi tới bán trứng gà à"

"Ừ." Bạch Đào Chi hơi thẹn thùng, "Trong nhà tích cóp trứng gà được năm sáu ngày rồi, nương ta bảo ta đến đổi tiền, Lập Hạ tới cân một chút đi."

"Được rồi." Bạch Lập Hạ đi sang một bên cầm cân bước tới.

Cân trọng lượng xong, tính tiền, thanh toán tại chỗ.

"Cảm ơn Lập Hạ." Bạch Đào Chi cất tiền đi, sau đó nói cảm ơn, nhưng cũng không lập tức đi, mà do dự một lát, sau đó đi tới trước mặt Tô Mộc Lam, "thím Tô, cháu có thể nói mấy câu với thím không?" Hả?

Tô Mộc Lam hơi kinh ngạc nhìn về phía Bạch Đào Chi.

Lần trước nói chuyện với Bạch Đào Chi là lúc chúc tết.

Trong khoảng thời gian ngắn Tô Mộc Lam không nghĩ ra được Bạch Đào Chi muốn nói lời gì với nàng, nhưng nhìn khuôn mặt cô bé tràn đầy chân thành tha thiết, liền buông việc trong tay ra, đi tới bên cạnh Bạch Đào Chi.
Bình Luận (0)
Comment