Mẹ Kế Đanh Đá Nuôi Con Trong Nhà Nông

Chương 452

Bạch Thạch Đường suy nghĩ một lúc, sau đó nói: "Người họ khác nếu muốn định cư ở thôn Bạch gia thì cuộc sống sau này cũng sợ là không được tốt lắm, nếu ngươi sống một mình mà ta muốn giúp đỡ chuyện gì thì cũng có vẻ không được thích hợp."

"Vừa rồi ngươi cũng đã nói tạm thời không có ý định tái hôn và ta bây giờ cũng không có ý định đó, như vậy thì không bằng chúng ta tạm thời duy trì mối quan hệ mặt ngoài như bây giờ, cũng thuận tiện hơn cho nhau, và mấy đứa nhỏ cũng không cần buồn rầu vì chuyện này…"

"Nếu sau này ngươi có người mình thích thì có thể bàn bạc với ta bất cứ lúc nào về chuyện hòa ly, ngoài ra hai chúng ta xem như là quan hệ hợp tác, nên ngươi cứ yên tâm là ta sẽ không làm bất kì hành động quá giới hạn nào, tiền mà ngươi kiếm được cũng do ngươi quản lý, còn chi tiêu trong nhà thì cứ để ta gánh vác là được."

"Ta làm việc trong thương hội mấy năm nay cũng tích góp được một số tiền, không thể nói là giàu sang phú quý nhưng để sống qua ngày thì không có vấn đề gì, chuyện chi tiêu trong gia đình không cần ngươi phải lo lắng."

Bạch Thạch Đường nói.

Sau khi Tô Mộc Lam nghe xong thì trước mắt liền sáng ngời.

Từ nhỏ nàng đã được giáo dục là nam nữ bình đẳng, hưởng thụ quyền lợi bao nhiêu thì tương đương phải hoàn thành nghĩa vụ của mình, cho nên ngay từ đầu nàng đã nghĩ là nếu Bạch Thạch Đường chọn con đường thứ hai thì nàng có thể chấp nhận điều kiện gánh vác một nửa chi phí tiêu dùng trong gia đình.

Dù sao nàng cũng đang ở nhà của hắn, bọn nhỏ cũng gọi nàng một tiếng nương, sau này cũng sẽ báo hiếu cho nàng, nàng gánh vác một nửa chi phí cũng không phải là quá đáng.

Nhưng Bạch Thạch Đường chủ động đứng ra nói sẽ gánh vác toàn bộ thì thật sự tương đối có trách nhiệm như một nam nhân trụ cột trong gia đình.

Tô Mộc Lam gật đầu: "Ngươi đã nói như vậy thì liền làm theo lời của ngươi vậy, về sau chúng ta sẽ cùng nhau sống qua ngày, mỗi người tự quản lý chuyện của mình, nếu gặp phải chuyện lớn thì cùng nhau thương lượng."

"Chỉ là chi tiêu ngày thường thì ta vẫn sẽ mua thêm vài thứ cho bọn nhỏ, cũng coi như làm tròn bổn phận củba người làm mẫu thân như ta."

"Ừ, chuyện này ngươi tự quyết là được." Bạch Thạch Đường cũng gật đầu theo: "Ta thấy phòng bên phía tây của nhà cũng đang không có ai ở, ta dọn dẹp một chút và tạm thời ở phòng bên đó là được."

Phòng ở phía tây vốn dĩ là phòng lúc trước mà bọn nhỏ ở, sau đó được dùng để làm phòng phơi nắng trứng muối một thời gian, nhưng sau khi xưởng làm trứng muối khai trương thì tất cả đồ đạc cũng được chuyển ra ngoài, Tô Mộc Lam liền thu dọn một chút để chuẩn bị sau này nếu có chuyện gì thì sẽ có chỗ để ở.

Cho nên phòng ở phía tây cũng đã được dọn dẹp gọn gàng sạch sẽ, có giường đất, bàn ghế, tủ quần áo,...…, ngay cả chăn đệm và mấy thứ khác cũng đã được đặt trong rương để dự phòng, bây giờ chỉ cần trải ra là có thể ngủ được.

"Được, bên kia có cái chổi dùng để quét giường, mấy ngày nay có gió lớn nên chắc là sẽ có một chút tro bụi, chính ngươi đi dọn dẹp một chút trước khi ngủ vậy, nếu có thiếu đồ vật gì thì ngày mai bổ sung thêm."

"Được." Bạch Thạch Đường đồng ý, đứng dậy nhưng sau đó lại lo lắng dặn dò thêm: "Chân của ngươi bây giờ hơi bất tiện, nếu có chuyện gì thì cứ gọi ta một tiếng, ta sẽ giúp ngươi gọi mấy đứa Thủy Liễu tới đây."

Đã quyết định cùng nhau sống qua ngày nhưng có mấy chuyện riêng tư thì Bạch Thạch Đường đoán rằng Tô Mộc Lam có lẽ sẽ thấy hơi bất tiện, gọi mấy đứa Thủy Liễu tới thì cũng thích hợp hơn.

"Được." Tô Mộc Lam gật đầu.

Bạch Thạch Đường nhấc chân rời đi, ra khỏi phòng phía đông thì cũng tiện tay đóng cửa lại.

Cách thức sống sau này coi như là bàn bạc xong nên trong lòng của Tô Mộc Lam cũng cảm thấy nhẹ nhàng hơn, cởi quần áo và nằm vào trong chăn.

Giường đất thì trước khi ngủ đã thêm chút củi lửa, bây giờ vừa lúc đang ấm áp, mắt cá chân bởi vì không chịu nổi nhiệt độ cao nên Tô Mộc Lam liền không đắp chăn kín cả người nữa, còn đặc biệt tìm một cái gối đặt ở cuối giường, đặt chân lên đó sau đó mới nhắm mắt lại.
Bình Luận (0)
Comment