Mẹ Kế Đanh Đá Nuôi Con Trong Nhà Nông

Chương 94

“Hôm nay ngươi dẫn bọn trẻ xuống ruột nhổ cỏ, ta không đi.” Tô thị một bên vừa nói, một bên buộc tạp dề lên người.

“Sao thế? Vì sao không xuống ruộng nhổ cỏ?” Trượng phu Tôn thị Bạch Phổ thuận có chút kinh ngạc nhìn nàng ta: “Không phải mới vừa ăn cơm xong sao? Sao lại mặc tạp dề?”

“Ai, ngươi có biết, ta không phải lại muốn nấu cơm.” Tôn thị tức giận trả lời một câu.

“Vậy ngươi là muốn làm gì?”

“Ta nha....” Tôn thị nháy mắt, hạ giọng ra vẻ thần bí: “Ta phải ở nhà phơi khoai lang sấy dẻo mới được.”

“Nhà chúng ta không phải đã phơi khoai lang sấy dẻo sao, còn muốn phơi?” Bạch Thổ Thuận vươn tay buồn bực gãi đầu.

“Ngốc, ta nói không phải là loại khoai lang sấy dẻo mài bột, là loại khoai lang sấy dẻo ăn mềm mềm.” Tôn thị càng tức giận, đưa tay vỗ trán Bạch Thổ Thuận một chút: “Ngươi không thấy Tô thị kia bán khoai lang sấy dẻo kia lời bao nhiêu tiền đâu, ta nhìn nhà các nàng ngày ngày ăn thịt.”

“Ta suy nghĩ nếu khoai lang sấy dẻo này như lời nói kiếm được tiền như vậy, nàng ta có thể phơi, chúng ta không thể phơi chắc? Ta liền cũng phơi khoai lang sấy dẻo, kiếm nhiều tiền một chút, nhà chúng ta cũng có thể bữa nào cũng có thịt ăn.”

“Ý tưởng này không tồi.” Bạch Thổ Thuận thả tay vò đầu xuống, chau mày: “Nhưng ngươi có thể phơi ra loại khoai lang sấy dẻo giống nhà người ta không?” Xem thường ai đấy!

Tôn thị có chút mất hứng, bĩu môi: “Lại không phải làm việc gì khó, mấy ngày nay ta cũng thấy qua, khoai lang sấy dẻo nhà Tô thị kia làm cũng không có gì đặc biệt, mỗi ngày lấy ra phơi nắng, phơi hai ba ngày, là thành rồi.”

“Làm rất đơn giản, ta thế nào còn không làm được? Được rồi được rồi, ngươi nhanh chóng dẫn con đi xuống ruộng nhổ cỏ đi, ta ở đây còn nhanh chóng hấp chín khoai lang thành khoai lang sấy dẻo, đến lúc không kiếm được tiền, đều là lỗi của ngươi.” Bạch Thổ Thuận thấy Tôn thị nói như vậy, lại gãi đầu.

Sau khi tự hỏi một lúc lâu, mới nói: “Vậy ngươi phơi nắng thử một ít xem, lỡ như phơi không tốt...”

Cũng không đến mức lãng phí quá nhiều khoai lang.

Tuy nói cuộc sống trong còn tốt, nhưng khoai lang cũng là lương thực, đương nhiên không thể lãng phí hết, càng huống chi ăn nhiều khoai lang một chút, có thể bớt một ít ngô, ngô lấy đi bán ra tiền, cũng có trợ giúp một chút chi phí trong nhà.

Lo trước phòng bất trắc.

Về phần tôn thị không xuống ruộng làm việc cũng được, thật ra cũng không có việc gì, dù sao chỉ là nhổ cỏ, hắn chịu khó làm một chút, cũng chỉ chút đất như vậy, không cần thiết Tôn thị phải xuống ruộng làm...

Bạch Thổ Thuận nghĩ như vậy, Tôn thị lại có chút không kiên nhẫn, chỉ thấy Bạch Thổ Thuận hoàn toàn không tin nàng ta, vươn tay đẩy Bạch Thổ Thuận ra ngoài: “Được, được, nhanh đi ra ngoài đi, đừng chậm trễ việc ta kiếm tiền.”

Thấy Tôn thị như vậy, Bạch Thổ Thuận có chút bất đắc dĩ, dẫn con nhỏ xuống ruộng nhổ cỏ.

Trong nhà không có ai ở bên cạnh quấy rầy, Tôn thị nhẹ nhàng thở ra, cũng không dám nhàn rỗi, chạy nhanh vào trong phòng lấy khoai lang ra rửa sạch, chuẩn bị nồi hấp sớm một chút.

Sau khi rửa sạch một chậu lớn khoai lang, lại bê chậu đi ra.

Sao không thử phơi ít khoai lang sấy dẻo, làm kinh doanh, từ trước đến nay đều phải gan lớn không sợ chết đói, thừa dịp bây giờ người khác chưa học theo, phơi nhiều khoai lang sấy dẻo một chút mới được, bằng không đợi đến đợt người khác đều muốn làm, bắt đầu giống như lúc nàng ta phơi khoai lang sấy dẻo, khoai lang sấy dẻo của nàng ta cũng sẽ không bán được, thế còn kiếm tiền cái gì?
Bình Luận (0)
Comment