"Cũng đúng." Hồ Trân Trân mượn lừa xuống dốc: "Cảm ơn Cao tổng nhắc nhở, tôi sẽ để Trần Khai thu thập tư liệu, sau đó đưa ra một bản tuyên bố.”
Cao Thần lúc này mới cảm thấy nhẹ nhõm, sau đó nhớ tới mục đích khác của việc hôm nay đến.
"À, Hồ tổng, chuyện Lâu Đài Chó bao giờ chúng ta có thể ký hợp đồng?"
Ý này là muốn đưa tiền cho cô rồi.
Nụ cười trên khóe miệng của Hồ Trân Trân trở nên chân thành hơn rất nhiều: "Cao tổng và các cổ đông đã thương lượng xong chưa?”
"Để cô phải chờ lâu rồi, thật ra chúng ta cũng đã sớm thương lượng xong rồi.”
Cao Thần cười ngượng ngùng: "Tôi muốn thể hiện thành ý thêm với Hồ tổng, cho nên sau khi hội đồng quản trị thương lượng, chúng tôi đã quyết định trực tiếp bỏ tiền đầu tư vào một lúc, vì cần thời gian lưu chuyển tiền nên mới trì hoãn đến ngày hôm nay.”
Cao Thần lấy ra một tệp tài liệu từ chiếc cặp của mình.
Cái này so với bản kế hoạch mà Hồ Trân Trân đưa cho hắn còn dày hơn mấy cm, giống như sách giáo khoa ngữ văn cấp hai, có khi còn nặng hơn.
"Tôi đã chuẩn bị xong hai bản hợp đồng, nhưng mà không giống với ước định hai chúng đã nói nói bằng miệng, chỉ có thay đổi một chút, cô nhìn thử xem.”
Hồ Trân Trân cũng rất coi trọng khi trực tiếp lưu chuyển 1 tỷ đến, nên mở hợp đồng ngay tại chỗ.
Lướt qua những thông tin không quan trọng, Hồ Trân Trân ngay lập tức nhận thấy sự khác biệt mà Cao Thần nói là thế nào.
"1,5 tỷ, 49% cổ phần? Tổng giám đốc Cao, lúc trước không phải chúng ta đã quyết định là một tỷ sao?”
"Tôi cũng không có cách nào khác." Cao Thần giả vờ vô tội: "Người trong hội đồng quản trị nghe nói là dự án của cô, người nào cũng không muốn rút lui hoặc nhất định phải chiếm lấy một ít cổ phần, vậy nên khi gom góp tiền, liền gom góp được 1,5 tỷ.”
Hồ Trân Trân khép hợp đồng: "Nhưng tôi không muốn chia nhiều cổ phần ra ngoài như vậy. Cao tổng, 30% trên 100% đã là tỷ lệ thích hợp.”
Cô thản nhiên cầm bản hợp đồng đặt lại lên bàn, Cao Thần có chút hoảng hốt với hành động này của cô.
"Chuyện cổ phần chúng ta có thể thương lượng lại." Hắn lập tức tiếp lời, dường như không có suy nghĩ cướp quyền chủ động trong cuộc đối thoại này.
Điều này cực hiếm trong giới kinh doanh.
Hồ Trân Trân cũng không biết.
Nhưng cô sẽ không bỏ qua cơ hội này để hạ giá, nói: "1,5 tỷ cũng được, nhưng trong hợp đồng phải ghi rõ, 1 tầng lầu Trung tâm thương mại ở quảng trường Vạn Phúc là tài sản riêng của tôi, không được tính vào trong đó.”
"Cái này là đương nhiên rồi." Cao Thần trực tiếp đồng ý không chút do dự.
Hắn ta thật sự sảng khoái.
Hồ Trân Trân dừng lại một giây, sau đó mới đưa ra tiếp điều kiện mới.
"49% cổ phần thì không được, nhưng 48%..."Khi nói đây, đầu lưỡi Hồ Trân Trân lăn qua, nhưng nhìn thái độ Cao Thần con số lại nuốt trở lại.
"42% được chứ?”
Cô cho rằng Cao Thần sẽ mặc cả, nhưng không ngờ hắn trực tiếp mang thêm một bản hợp đồng khác ra, đẩy về phía Hồ Trân Trân.