“...”
Tên là phố Cái Bang, kết quả thật sự là Cái Bang.
Hồ Trân Trân vuốt trán, [Phần thưởng này có tác dụng gì vậy, muốn tao góp một khoản tiền để làm từ thiện sao?]
Tiểu Kim vỗ ngực, bảo đảm với Hồ Trân Trân.
[Đây chính là phần thưởng ẩn, siêu lợi hại!]
[Bây giờ ký chủ đã có thế lực riêng rồi, chẳng lẽ cái này còn chưa đủ lợi hại sao!]
Ánh mắt của Hồ Trân Trân mơ màng, trả lời qua loa: [Lợi hại, tao rất thích.]
Phản ứng này của cô rõ ràng là không có hứng thú.
Tiểu Kim vò đầu, cố gắng muốn chứng minh phần thưởng ẩn thực sự xứng với số tiền bỏ ra.
[Người trong đó đều gắn liền với phố Cái Bang, bây giờ đều thuộc về ngài, ngài chỉ cần trả một số tiền nhỏ, rồi phố Cái Bang sẽ làm việc cho ngài!]
Chuyện này nghe có vẻ thú vị đó.
Cuối cùng thì Hồ Trân Trân cũng thấy hứng thú, xem kỹ phần giới thiệu phía sau tấm hình.
[Nói cách khác, thì bây giờ tao là bang chủ của phố Cái Bang sao? ]
[Đúng vậy], thấy cô cuối cùng cũng có hứng thú với phần thưởng ẩn giấu, Tiểu Kim chớp lấy cơ hội để chào hàng, [Có rất nhiều nhân vật lợi hại ẩn náu bên trong phố Cái Bang, ký chủ có thể huấn luyện họ, sau đó để họ làm việc cho ngài.]
Cuối cùng Hồ Trân Trân cũng phải đối mặt với người ăn xin ở Thành phố Cái Bang.
Nếu sử dụng tốt, đây thực sự có thể là một trợ thủ đắc lực.
[Tao phải huấn luyện như thế nào?]
Hồ Trân Trân hoàn toàn có hứng thú, lật tấm hình qua nghiên cứu cẩn thận nó.
[Chuyện này ký chủ phải tự tìm hiểu], Tiểu Kim sợ Hồ Trân Trân không hài lòng, cố ý nói thêm, [Khi nhìn thấy bất kỳ thành viên nào của phố Cái Bang, ký chủ có thể nhờ Tiểu Kim giúp đỡ kiểm tra tài năng của thành viên đó!]
Hồ Trân Trân dường như đã đoán ra được điều gì đó.
Đợi có thời gian, cô sẽ đích thân đi một vòng khu phố đó để tìm hiểu hết.
Sau khi đã rút thăm trúng thưởng, Hồ Trân Trân dứt khoát dùng luôn hai cơ hội còn lại.
Có điều vận may của con người không phải lúc nào cũng tốt như vậy.
Sau hai lần rút thăm tiếp theo, Hồ Trân Trân chỉ rút được một tòa nhà đang xây dở và một chiếc xe RV* từ thiện.
* Xe nhà di động hay còn gọi là xe mobihome, motor home hoặc xe RV (Recreational Vehicle). Đúng như tên gọi, nó được thiết kế giống hệt như một ngôi nhà di động, có phòng khách, phòng ngủ, khu bếp, phòng tắm, các tiện ích giải trí… Ngoài ra, còn được trang bị bạt che thông minh, điện, nước, nhà vệ sinh và bếp lý tưởng cho những buổi dã ngoại.
* Xe nhà di động hay còn gọi là xe mobihome, motor home hoặc xe RV (Recreational Vehicle). Đúng như tên gọi, nó được thiết kế giống hệt như một ngôi nhà di động, có phòng khách, phòng ngủ, khu bếp, phòng tắm, các tiện ích giải trí… Ngoài ra, còn được trang bị bạt che thông minh, điện, nước, nhà vệ sinh và bếp lý tưởng cho những buổi dã ngoại.
Cô còn chưa kịp nghĩ ra chiếc xe nhà di động này có thể làm được gì, thì vạt áo đã bị Giang Thầm kéo mạnh.
Hồ Trân Trân cúi đầu xuống, phát hiện vẻ mặt lo lắng của Giang Thầm.
“Sao vậy Tiểu Thầm?”
Giang Thầm là một đứa trẻ mỗi khi chơi đồ chơi thì rất tập trung, thông thường vào những lúc như thế này, tâm trí của cậu nhóc này đều đặt hết lên món đồ chơi, Hồ Trân Trân không để ý cậu nhiều, nên tất nhiên cũng không phát hiện hôm nay cậu có gì đó bất thường.
Giang Thầm đã nhìn trộm Trần Khai một hồi lâu rồi.
Cho đến khi vừa nãy Trần Khai đi ra ngoài nghe điện thoại, cậu mới lập tức đứng lên, kéo vạt áo của Hồ Trân Trân.
“Mẹ, chú Trần.”
Nên nói sao nhỉ?