Mẹ Kế Hào Phóng, Rải Tiền Trực Mẹ Tuyến (Dịch Full)

Chương 267 - Chương 267 - Ly Hôn

Chương 267 - Ly hôn
Chương 267 - Ly hôn

Những năm gần đây, con trai ngày càng chịu ảnh hưởng từ người cha.

Khuôn mặt nhăn nhó, lời nói thì thô lỗ, hành động thì ngày càng cực đoan hơn.

Tiểu Soái vốn là một đứa trẻ hiền lành đáng yêu, tại sao mới chỉ có mấy năm mà lại được dạy dỗ thành ra như vậy cơ chứ?

"Chúng ta không thể tiếp tục như thế này được."

Mẹ cậu bé đã hạ quyết tâm: "Tiểu Soái, con có muốn chuyển về ở cùng mẹ và bà ngoại không?"

Đồng Soái đã chờ ngày này từ rất lâu rồi. Khi nghe mẹ nói, cậu bé còn tưởng đây là mơ.

"Con đồng ý, mẹ, con đồng ý."

Ly hôn không phải là điều dễ dàng, nhất là với loại người như Đồng Thụ.

Người phụ nữ biết rất rõ điều đó, nhưng cô ấy không nói gì với Đồng Soái cả. Cô chỉ nhờ con trai đưa mình về phòng, rồi ở trong phòng gọi điện thoại một mình.

"Mẹ, con có chuyện muốn nói với mẹ."

Đồng Soái đứng ở ngoài áp tai vào cửa, nhưng cũng chỉ nghe được vài câu.

Cậu bé biết người bên đầu dây kia là ai, đó là bà ngoại đang ở quê.

Bà ngoại đã lớn tuổi nhưng vẫn còn rất khoẻ. Bà còn có một vườn rau nhỏ và đang làm ruộng. Ngôi nhà của bà ở dưới quê đã được sửa sang lại, nên cuộc sống hiện tại rất thoải mái.

Đã nhiều năm rồi Đồng Soái chưa gặp lại bà.

Năm đó, mẹ vì muốn kết hôn với ba nên đã cãi nhau một trận với bà. Nghe nói rằng, sau khi cậu sinh ra quan hệ giữa họ mới hoà hoãn hơn một chút, một năm bà sẽ lên thăm vài lần.

Sau này, khi mẹ cậu lâm bệnh, ông ngoại cũng qua đời, số lần bà lên thăm ngày càng ít dần.

Bà ngoại trông như thế nào?

Đồng Soái hồi tưởng lại một chút, chỉ nhớ lúc đó bà là một quý bà có tính tình rất vui vẻ, dáng người hơi nhỏ nhắn một chút nhưng lại rất khoẻ mạnh.

Khi đó trong lòng Đồng Soái vẫn còn có một ảo tưởng rằng.

Cậu tưởng rằng mẹ sẽ ngay lập tức ly hôn với ba rồi đưa cậu bé về nhà bà ngoại sống cùng, sau đó bệnh tình của mẹ sẽ ngày một tốt lên.

Nhưng giấc mơ đẹp đẽ ấy của cậu không kéo dài được bao lâu thì bị ba đập nát hoàn toàn.

Đồng Thụ không thèm để ý đến Đồng Soái đang đứng ở bên ngoài, trực tiếp đi thẳng vào phòng của mẹ cậu bé.

"Muốn ly hôn với tôi sao, đừng có mơ."

Hắn giận dữ nói ra câu này, rồi nổi giận đi ra khỏi phòng mẹ cậu bé.

Đồng Soái thật sự không thể hiểu được.

Nếu hai người đã không còn yêu nhau thì tại sao họ vẫn ở bên nhau chứ?

Đặc biệt là ba của cậu bé. Ông ấy đã trở nên giàu có và cũng có một người tình trẻ khác, tại sao vẫn không buông tay mẹ cơ chứ?

Sau khi Đồng Thụ rời đi, Đồng Soái mới từ từ đi vào phòng giúp mẹ thu dọn đống lộn xộn ở dưới sàn.

Có lẽ bởi vì trong lòng có quá nhiều thắc mắc, Đồng Soái không nhịn được mà lên tiếng hỏi.

"Bởi vì lòng tự trọng của ba con."

Bình Luận (0)
Comment