Đồng Thụ nghĩ cho dù ai cũng có thể rời bỏ thực phẩm Đồng Thụ, nhưng chỉ duy nhất anh ta là không thể nào.
"Tại sao Đỗ tổng lại từ chức? Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?"
Trong lòng Đồng Thụ có rất nhiều sự nghi hoặc, nhưng không có nơi nào để trút giận. Hắn chỉ có thể nặng lời với thư ký của mình: "Kể cho tôi toàn bộ mọi chuyện đã xảy ra trong suốt hai ngày qua, đặc biệt là về Đỗ tổng!"
Trong lòng thư ký rất tức giận.
Cô ta cũng không phải là thư kí của Đỗ tổng, làm sao cô ta có thể biết được Đỗ tổng xảy ra chuyện gì cơ chứ?
Nhưng nếu nói những lời này với ông chủ, chắc chắn sẽ bị chửi xối xả.
"Đỗ tổng đã bắt đầu chuẩn bị từ chức từ một tuần trước rồi thưa giám đốc, còn nguyên nhân cụ thể thì tôi không biết."
Một tuần trước?
Đó không phải là lần đầu tiên hắn bị bắt giam sao?
Đỗ Sơn như thế mà lại rời đi ngay thời điểm hắn gặp nạn, cũng chẳng thèm nói với người bạn này một câu!
Chắc chắn đã có chuyện gì đó xảy ra!
Đồng Thụ vò đầu mình rối tung, đứng tại chỗ xoay hai vòng, nhưng hắn vẫn không có cách nào hiểu được. Hắn lấy điện thoại gọi cho Đỗ Sơn.
"Xin chào, số điện thoại này hiện tại không liên lạc được, xin vui lòng..."
Giọng nữ máy móc của tổng đài cứ lặp đi lặp lại lời nói đó nhiều lần.
Đồng Thụ cũng không phải tên ngốc, rõ ràng tên đó đã chặn hắn rồi.
Nhiều năm đồng hành cùng nhau lập nghiệp, Đồng Thụ đã coi anh ta là anh em tốt.
Hiện tại Đỗ Sơn làm như vậy, khác nào đâm sau lưng hắn cơ chứ!
Vợ thì đem con rời đi, ngay cả người anh em tốt nhất của hắn cũng đi luôn rồi, nhìn lại một hồi tất cả mọi người đều xa lánh, ngay cả chuyện thịt ở nhà máy cũng bị đưa ra ánh sáng. Hiện tại hắn không biết phải xử lý như thế nào.
Hắn khó khăn lắm mới đi đến được nhà máy, thì bị một phóng viên đang đứng ở cửa vô tình đụng trúng rồi ngã xuống.
"Đồng tổng, ngài có lời giải thích nào về vấn đề clenbuterol có trong thịt không?"
"Sau khi sự việc được phơi bày ngài vẫn chưa xuất hiện một lần nào, ngài đang muốn trốn tránh sự chú ý của dư luận à?"
"Chính phủ cũng đã vào cuộc, công ty ngài phải tiếp nhận sự điều tra từ phía trên. Lúc đó ngài đang ở đâu?"
Một đống micro hận không thể nhét thẳng vào miệng Đồng Thụ.
Hắn muốn thoát khỏi các phóng viên, nhưng hắn không có cách nào đẩy được những người đàn ông vạm vỡ đang cầm máy quay.
"Các người có thấy phiền không hả? Tránh ra đi!"
Đồng Thụ mất kiên nhẫn. Hắn còn chưa hiểu tình hình hiện tại nên không có cách nào trả lời được những câu hỏi này của phóng viên.
Sau khi mắng xong một câu, hắn liền nhân cơ hội này rời đi.