Mẹ Kế Hào Phóng, Rải Tiền Trực Mẹ Tuyến (Dịch Full)

Chương 285 - Chương 285 - Chịu Đòn Nhận Tội

Chương 285 - Chịu đòn nhận tội
Chương 285 - Chịu đòn nhận tội

Đây là một cơ hội tốt.

Phương Bình hưng phấn nắm lấy hai tay: "Bà chủ, ngài cứ chờ mà xem, chuyện này tôi nhất định sẽ làm thật tốt."

Cô ấy vội vã đi ra khỏi cửa.

Thậm chí còn chưa kịp nói lời tạm biệt với Hồ Trân Trân.

Không ngờ mấy phút sau, Phương Bình lại dùng tốc độ nhanh nhất để chạy về: "Không ổn rồi bà chủ!"

"Đồng Thụ hắn đã đến biệt thự Ngoạ Sơn rồi, còn đứng trước cổng biệt thự nói muốn chịu đòn nhận tội nữa!"

Đã đến rồi thì thôi, hắn còn cố tình dẫn theo nhiều phóng viên như vậy, rõ ràng là có ý đồ xấu đây mà.

"Chịu đòn nhận tội sao?"

Đến mí mắt Hồ Trân Trân cũng lười nâng lên: "Hắn có quỳ xuống không, có mang cành mận gai không?"

"Không, hắn chỉ đứng bên ngoài, cầm một cây gậy cao su, nói là bà chủ đánh hắn hai cái để xả giận.”

Đây là muốn dời đi sự chú ý của công chúng sao, từ vấn đề vệ sinh thực phẩm chuyển sang vấn đề đối thủ kinh doanh đấu đá nhau để hắn lấy lại được danh tiếng sao.

Trong lòng Hồ Trân Trân hiểu rõ.

"Để ý hắn làm gì, nếu hắn muốn lấy lòng thương cảm từ công chúng thì cũng phải có người hợp tác với hắn mới được."

Hồ Trân Trân cho một quả việt quất vào miệng: "Loại kỹ xảo vụng về như vậy, chỉ có loè được thiên hạ mà thôi."

Ngoài cửa.

Trời mùa hè nóng đến mức chịu không nổi.

Vào kỳ nghỉ hè, không khí xung quanh liền có thể biến thành một cái lò nướng, chỉ cần vài giờ là có thể nướng chín một người rồi.

Phóng viên bị Đồng Thụ gọi đến chịu không được nữa mà nổi giận với hắn.

"Đồng tổng, không phải ngài nói muốn nhận tội với Hồ tổng sao? Nhưng Hồ tổng đâu rồi?"

"Đúng rồi, chúng ta không thể đứng chờ như thế này mãi được đâu, Đồng tổng hay là ngài gọi điện cho Hồ tổng đi?"

Đồng Thụ đã hạ mình lắm mới làm ra chuyện này, nhưng khi nghe được lời thúc giục của phóng viên, vẻ mặt hắn càng ngày càng tối sầm lại.

"Đợi một chút đi, không phải lúc nãy giám đốc Phương vừa mới ra đây hay sao? Chắc chắn cô ta đã quay lại báo cho Hồ tổng biết rằng tôi đang ở bên ngoài, chắc chắn Hồ tổng sẽ ra thuyết phục tôi rời đi!"

Hắn càng nói thì càng không đáng tin.

Nhưng cũng may hắn có cho họ một ít tiền, nếu có thể bắt được tin tức này thì đây sẽ là một tin sốt dẻo, cho nên những phóng viên nhỏ này cũng đành nguyện ý chờ đợi.

Không nghĩ đến là bọn họ đã phải chờ đến năm giờ chiều.

Trời đã tối, Đồng Thụ cũng không đứng được nữa dứt khoát ngồi ở tảng đá ven đường.

Các phóng viên cảm thấy rất tức giận không cam lòng mà rời đi bởi họ đã dành ra nguyên một buổi trưa để đứng đợi, nên cũng ngồi xuống gần đó.

Bình Luận (0)
Comment