Anh ta vươn tới ôm chặt Hồ Trân Trân, "Chào mừng! Chào mừng cậu!"
Hồ Trân Trân miễn cưỡng nhớ lại tên người đàn ông này sau đó lơ mơ trả lời lại: "Tôi cũng nhớ cậu, Thomas."
Thomas nghe vậy thì rất vui mừng.
Những người trên sàn catwalk phía sau dường như đã nhận được tín hiệu, kéo gấu váy của những bộ váy thời trang cao cấp lên và bắt đầu thực hiện các điệu nhảy bắt chéo theo tiếng nhạc.
Hồ Trân Trân bị cảnh tượng này làm cho nhức mắt, không khỏi nhắm mắt lại mấy giây.
“Thomas, họ đang làm gì vậy?”
Giọng nói trầm ấm của Thomas cất lên, anh ta còn vòng tay qua vai Hồ Trân Trân một cách thân thiết.
"Này! Hồ Hồ, đây là chương trình tôi đặc biệt chuẩn bị cho cậu đó nha. Hình như là nó rất nổi tiếng ở nước cô phải không?"
"Tôi còn thấy kiểu nhảy này có ở khắp mọi nơi trên các nền tảng xã hội. Nó gọi là gì nhỉ?"
Hồ Trân Trân bất lực trả lời hắn: “Là múa quảng trường."
* Múa quảng trường: là một nếp sinh hoạt văn hóa quen thuộc của những cụ ông, cụ bà Trung Quốc.
"À đúng rồi! La danse carrée, nó thật thú vị!"
*La danse carrée (hay còn gọi là square dance) là một loại hình vũ đạo phát triển từ bên ngoài các phòng tập tại bất kỳ không gian mở nào khả thi ví dụ như trên đường phố, trong các bữa tiệc nhảy, tiệc đường phố, trong công viên, khuôn viên trường học, trong các buổi đi quẩy hay tại các hộp đêm, vũ trường.
Giọng nói lịch sự của phụ huynh từ phía sau vang lên: "Cô Hồ, vị này là ai vậy?"
Ah...một điều đáng xấu hổ như vậy đã bị rất nhiều người ở đây nhìn thấy rồi.
Hồ Trân Trân xấu hổ quặp chặt ngón chân xuống giày, nhất thời cứng họng không thể trả lời.
May mắn thay, trình độ tiếng Trung của Thomas khá tốt, anh ta hiểu được câu này và chủ động giới thiệu bản thân với mọi người.
"Xin chào các quý cô xinh đẹp, tên tôi là Thomas, rất vui khi được gặp mọi người ở đây.
"Hồ Trân Trân chỉ biết phụ hoạ theo lời anh ta nói và cười ngượng nghịu.
Giờ cô chỉ có thể nghĩ những điều tốt đẹp để lấn át đi sự xấu hổ này.
Nhưng cũng rất tốt, tình bạn của cô và Thomas đã được củng cố, cho dù bây giờ cô có nói với người khác mình không quen Thomas thì cũng sẽ không có ai tin.
Sau khi Thomas giới thiệu bản thân, những người khác lập tức nhận ra thân phận của anh ta.
Đây chính là người thừa kế của Kỷ Tiên Sinh và cũng là người đã bán cổ phần cho Hồ Trân Trân .
Vừa nãy họ vẫn còn bàn tán về việc Hồ Trân Trân mua cổ phần của Kỷ Tiên Sinh, không ngờ rằng chẳng bao lâu ông chủ cũ lại xuất hiện trước mặt bọn họ.
"Xin chào, ngài Thomas."
Ba của Toàn Thời Thiên lên tiếng chào hỏi, nhưng sự chú ý của Thomas đã chuyển sang nơi khác, hắn ta bực bội nuốt lại những lời mình định nói.
Không làm quen được thì thôi, cho dù quen biết một gia tộc giàu có ở nước F thì cũng chẳng có ích gì.
Nghĩ vậy nên gương mặt hắn ta cũng thả lỏng nhẹ nhõm hơn.