Mẹ Kế Hào Phóng, Rải Tiền Trực Mẹ Tuyến (Dịch Full)

Chương 387 - Chương 387 - Nghẹn Ngào

Chương 387 - Nghẹn ngào
Chương 387 - Nghẹn ngào

Béo thì có thể giảm béo, không có tiền thì có thể kiếm, duy nhất chỉ có sự lương thiện là xuất pháp từ trong chính trái tim mỗi người

Hai người đã bên nhau nhiều năm như vậy, đi từ những người nghèo rớt mồng tơi đến chủ một cửa hàng như bây giờ, tuy rằng anh chủ hiện tại vẫn còn béo, nhưng mắt của cô ấy giống như nhìn được về quá khứ, thấy được thời điểm lúc anh chủ còn trẻ.

“Lão Đoàn, để em giúp anh!”

Nếu là ngày thường thì anh chủ chắc chắn sẽ từ chối.

Cuộc sống này rất vất cả, lúc hai người họ bắt đầu gầy dựng sự nghiệp còn không có đủ tiền để mướn một nhân viên nữa, lúc đó đều do một tay cả hai vận chuyển hết mọi hàng hoá ở đây.

Nhưng đơn hàng này của Hồ Trân Trân thật sự rất gấp bởi từng giờ từng phút trôi qua thì lại có thêm một người gặp nạn, anh ta do dự một lúc rồi quyết định không ngăn cản vợ mình.

“Em đi lấy áo phao đi, anh đi lấy thuyền Kayak!”

Cô ấy biết chồng mình đang đau lòng cho mình nên cô ấy cười một cái rồi nhanh chóng đi lấy đồ.

Khi Hồ Trân Trân vừa ngắt điện thoại, nhìn qua thì thấy Trần Khai đang liên hệ với những người ở thành phố H.

Họ quyên góp khá nhiều tiền và vật tư nên phải liên hệ trước nhưng gọi ba lần rồi mà đường dây đều bận, mười phút sau cũng liên lạc được.

“Thưa ngài, đây là đường dây nóng của thành phố H.”

“Hiện tại tôi đang ở thành phố S nên muốn đóng góp một ít vật tư và thuyền Kayak đến thành phố H, xin hỏi hiện tại muốn chuyển vật tư đến thành phố H thì phải làm như thế nào?”

Vừa nghe thấy thuyền Kayak người bên đầu dây bên kia rất kích động, vội vàng nói.

“Thưa ngài, ngài có thể cho tôi biết tổng cộng có bao nhiêu thuyền được không? Thuyền Kayak thì không thể vận chuyển bình thường được, có lẽ chúng tôi nên cho người đến lấy thì hơn.”

“Có một trăm con thuyền Kayak, tôi sẽ sắp xếp người ở thành phố S vận chuyển đến thành phố H cho các vị thì sẽ tốt hơn.”

“Thiết bị bơm cũng có sao?”

Nhân viên của đường dây nóng có chút cảm động, giọng nói có chút nghẹn ngào: “Xin cảm ơn ngài, hiện tại chúng tôi rất cần những thứ này, tôi sẽ liên hệ với tổ chuyên môn cứu trợ để họ có thể trợ giúp kịp thời.”

Người nhân viên đường dây nóng vốn dĩ cũng là một người con gái của thành phố H thân yêu này.

Quê nhà chịu khổ, bọn họ cũng chịu khổ không ít.

“Đừng khách khí, hiện tại điều quan trọng nhất là vượt qua khó khăn.” Hồ Trân Trân an ủi cô ấy một câu rồi lại hỏi tiếp.

“Tôi cũng sẽ đưa thức ăn và nước uống đến, hai thứ đó tôi nên chuyển đến đâu?”

“Thực phẩm thì sẽ có người khác đi lấy, nhưng hiện tại tình hình khá gấp, nên chỉ có thể ưu tiên việc cứu người trước.”

Những lời của cô ấy đã làm Hồ Trân Trân suy nghĩ rất nhiều.

Bình Luận (0)
Comment