Mực nước chỉ còn đến cẳng chân mà thôi, rốt cuộc cũng không cần dùng bè bằng tre để đi lại nữa rồi.
Nhưng tình hình vẫn không tốt lắm, nhánh cây rác hỗn tạp đều ở dưới đó hết, nếu không chú ý thì có thể dẫm phải rồi té ngã.
Vì an toàn, nên việc vận chuyển vật tư vẫn dùng bè bằng tre như cũ.
Lúc này những chiếc chậu nhựa cỡ lớn ế hàng trong siêu thị cũng đã có tác dụng.
Bởi vì lúc này, chúng là phương tiện vận chuyển tốt nhất.
Một số lượng lớn lưới đánh cá đang được vận chuyển từ thành phố S đến, rất thích hợp để vớt những đống rác cùng những cành cây ở sâu dưới nước.
Hồ Trân Trân cũng đã bố trí một đội đặc biệt chịu trách nhiệm xử lý rác.
Nếu vớt sạch rác ở trong đó thì những ống cống thoát nước sẽ không còn bị nghẹt nữa, và mực nước mới nhanh chóng rút xuống được.
Sau khi hết mưa, nhiều vấn đề bắt đầu phát sinh.
Có những người bắt đầu bị cảm lạnh và tiêu chảy.
Hai ba người thì còn trong khả năng xử lí được, nhưng lần này lại xuất hiện tới một đống người bị làm mọi người trong đội cứu hộ nghi ngờ đã xuất hiện bệnh truyền nhiễm ở đây.
Khi xảy ra chuyện như vậy, không phải ai cũng có kiên nhẫn chờ cứu hộ đến giúp.
Trước khi Hồ Trân Trân cứu trợ, đã có người hứng nước mưa để uống.
Mưa mang theo cành cây và rác cùng nhiều loại thức ăn nhanh chưa mở nắp trôi đến.
Đối diện với tình hình thức ăn khan hiếm như vậy, thì họ sẽ chọn cách ăn luôn.
Nhưng những thứ đó chính là nguyên nhân gây ra bệnh tật.
Hồ Trân Trân đã huy động toàn bộ lực lượng ở bệnh viện.
Hiện tại phòng cấp cứu của bệnh viện Tây Kinh Môn chỉ có năm bác sĩ trực ban, còn những bác sĩ còn lại đều đã tới đây hết rồi.
Trừ những bác sĩ cô đã sắp xếp ra, những bác sĩ ở bệnh viện gần đó đều đã đến để chi viện.
Tất cả mọi người đều vì ý tốt muốn đến để trợ giúp.
“Uống nước ấm, ăn thức ăn nóng để tiết mồ hôi ra bên ngoài, không ăn thức ăn lạnh.”
Đây là câu những người dân ở đây được nghe nhiều nhất, vì phòng ngừa trong nước có vi khuẩn khi uống vào sẽ sinh bệnh, nước ấm chính là tốt nhất, cũng chính là cách tốt nhất để đề phòng dịch bệnh.
Nhưng lại có thêm vấn đề mới xảy ra ở bờ sông.
Nước ở đây rất sâu là nơi bị ảnh hưởng nặng nề nhất, đến bây giờ tầng một của những tòa nhà vẫn bị ngập một nửa, không có cách nào rút nước xuống được.
Ống dẫn nước không hư, nhưng nước vẫn không thể thoát ra ngoài được.
Dựa vào những chai nước đóng chai chỉ có thể đáp ứng nhu cầu uống nước của mọi người ở đây, nhưng nếu dùng thêm cho việc nấu ăn thì lượng nước này không đáp ứng đủ.
Tuy tình hình khó khăn, nhưng mọi người ai cũng rất lạc quan.
Có nhiều thanh niên trẻ tuổi bị nhốt trong nhà đã xung phong tham gia vào đội cứu hộ vận chuyển vật tư.
Lúc Hồ Trân Trân nghe Trần Khai thông báo tin này thì cảm thấy rất vui mừng.