Mẹ Kế Hào Phóng, Rải Tiền Trực Mẹ Tuyến (Dịch Full)

Chương 410 - Chương 410 - Khoe Mẽ

Chương 410 - Khoe mẽ
Chương 410 - Khoe mẽ

Nghĩ như vậy, Hồ Trân Trân cũng không thấy phần thưởng này vô dụng nữa.

“Mẹ ơi, con đã chuẩn bị xong rồi!”

Ngoài cửa truyền đến giọng nói của Giang Thầm, Hồ Trân Trân biết mình không thể chậm trễ hơn được nữa nên nhanh chóng thay quần áo.

“Được! Mẹ tới liền đây!”

Trận ngập lụt ở thành phố H, cuối cùng cũng đã kết thúc.

Sau khi nước rút hết, Hồ Trân Trân đã giải tán đội tình nguyện và để mọi người về nhà.

Những việc cô làm cũng đủ nhiều rồi, những việc còn lại thì để bên phía chính quyền địa phương xử lí đi.

Lúc năm trăm vị chủ quán đi đều dùng bè tre, còn lúc quay về thì họ đi xe buýt.

Vì bọn họ đến đây tình nguyện hai ngày, nên mọi người ai ai cũng biết ơn họ cả.

Biết được bọn họ phải đi, còn có không ít người đi đến trước hẻm tiễn họ lên đường.

[Cảm ơn sự giúp đỡ của mọi người, thành phố S và thành phố H mãi mãi là người một nhà!]

[Cảm ơn những vị chủ quán tốt bụng, sau này tôi sẽ đến thăm mọi người!]

[Chúc mọi người lên đường bình yên!]

Hai bên còn có cả biểu ngữ, mọi người đều vỗ tay hoan hô, thậm chí còn có người đến gần xe để tặng hoa.

Dì Lý cũng nhận được một bó hoa.

Bà cảm thấy vui vẻ đến mức cứ liên tục khoe mẽ với ông chú bên cạnh.

“Ngay từ đầu tôi đã biết đi theo Trân Trân là không sai mà, giúp được mọi người như vậy tôi cảm thấy rất vui, trong lòng không cảm thấy trống trãi chút nào cả.”

“Này ông nhìn xem hoa đẹp thật đấy chứ, đây là lần đầu tiên tôi nhận hoa từ người khác đấy.”

“Chờ sau khi trở về thành phố S nghỉ ngơi mấy ngày, tôi còn có thể đến phố ẩm thực Bách Hoa để chọn nguyên liệu đấy!”

Sự vui vẻ của bà đã lộ ra bên ngoài luôn rồi, ông chú ngồi gần lối đi nhưng lại không nhận được đoá hoa nào nên cảm thấy có chút ghen tị, không muốn trả lời bà nhưng cuối cùng vẫn quyết định đáp lại một câu.

“Cũng không biết Hồ tổng nói thật hay không nữa, miễn phí tiền nguyên liệu ba tháng đã vậy còn giảm tiền thuê 30%?”

“Đương nhiên là sự thật rồi!”

Dì Lý đã có sự tin tưởng tuyệt đối vào Hồ Trân Trân, nên khi nghe có người nói lời không hay về cô thì trở nên cáu gắt.

“Từ trước đến nay cô Trân Trân đều không phải là người chỉ nói bằng miệng không đâu, chỉ cần cô ấy nói điều gì thì chắc chắn có thể làm được!”

Ông chú nghe vậy nên cũng an tâm hơn.

“Vậy bà đã cân nhắc kỹ lưỡng đến việc trang trí cửa hàng như thế nào chưa?”

Làm người mà ai chả có cho mình những ước mơ nhỏ bé và những kỳ vọng về tương lai sau này cơ chứ.

Bình Luận (0)
Comment