Dù sao cô ấy cũng là một nhà đầu tư chuẩn bị bắt tay vào việc sản xuất một bộ phim, nên khi thấy đạo diễn có thành tích có chút kém như vậy hiển nhiên cô ấy sẽ hoài nghi rồi.
“Thật ra cậu ấy rất có bản lĩnh” Lôi Đào nói giúp bạn mình một câu.
Nhưng bây giờ thị trường phim điện ảnh chính là như vậy, cho dù hắn ta có nói giúp bạn mình vài câu đi chăng nữa, thì cũng không thể làm trái lương tâm mình được.
Hồ Trân Trân nhìn được sự lo lắng của hắn ta.
“Anh không gạt tôi đấy chứ, anh ta thật sự lợi hại như vậy sao?”
Nếu được một người tài năng như Lôi Đào đề cử thì chắc là anh ta cũng có chút tài giỏi đúng không?
Ôm suy nghĩ như vậy, nên Hồ Trân Trân tạm thời chưa trực tiếp bỏ qua vị đạo diễn này.
“Cậu ấy thật sự rất tài năng” Lôi Đào biết cho dù có nói mấy lời này cũng không thể thuyết phục được Hồ tổng, nên anh ta đã lấy điện thoại ra cho cô xem một đoạn quảng cáo mà Lộ Dã đã quay.
“Hay là tôi gọi cậu ấy đến, nói chuyện với Hồ tổng một chút?”
Lôi Đào rất muốn giúp bạn mình lấy được cơ hội này.
Bởi vì lúc hắn ta khó khăn nhất Lộ Dã đã giúp đỡ hắn ta rất nhiều.
Hồ Trân Trân vừa xem đoạn quảng cáo, vừa nghe được Lôi Đào nói vậy liền gật đầu đồng ý.
Dù sao hiện tại cô cũng đang thiếu nhân viên, nên có thể gặp mặt vị đạo diễn này nói chuyện cũng khá là tốt.
“Vậy anh có thể mời anh ta đến giúp tôi được chứ.”
Lôi Đào vui vẻ ra mặt rồi đi ra ngoài cửa, gọi điện thoại cho Lộ Dã
“Này hiện tại cậu nhanh đến căn biệt thự nằm ngay trên núi này đi, có một nhà đầu tư muốn gặp cậu.”
Lộ Dã ở đầu dây bên kia có chút bất ngờ không thể tin được.
“Không phải chứ hôm nay là ngày gì vậy, người như cậu mà chịu đi nói chuyện với nhà đầu tư á?”
Đúng là bởi vì quá hiểu Lôi Đào nên anh ta mới kinh ngạc.
Trong giới phim điện ảnh người anh em tốt này của anh ta nổi tiếng là có tính tình không được tốt, đó là những lời đánh giá mà các nhà đầu tư từng tiếp xúc với bạn của anh ta nói.
Từng ấy năm trong nghề Lộ Dã chưa từng thấy cảnh Lôi Đào nói chuyện lịch sự với mấy nhà đầu tư bao giờ.
Đương nhiên đối với mấy nhà đầu tư đó Lôi Đào cũng chẳng hài lòng là bao, nên cũng thường xuyên nói những điều này với hắn ta.
Một người như vậy mà lại chủ động kêu mình đến gặp nhà đầu tư sao.
Đây đúng là chuyện lạ hiếm gặp trên cuộc đời này mà.
“Đừng nói mấy lời vô nghĩa nữa cậu mau đến đây đi, nếu bỏ lỡ cơ hội này thì cậu phải hối hận suốt đời đó.”
Lôi Đào nói xong gửi địa chỉ qua cho anh ta, rồi cúp điện thoại.
Bây giờ Lộ Dã không hiểu được chuyện gì đang xảy ra, nên không biết phải làm như thế nào.
Nhưng bạn mình đã kiên quyết nói như vậy.