Cho nên khi Hồ Trân Trân xuất hiện, làm cho mọi người rất kinh ngạc.
[Không, không phải, là ai đã mời chị Hồ khiêu vũ vậy?]
[Là Tiểu Dương rồi!!! Một bộ phim xoay quanh câu chuyện tình yêu giữa một đỉnh lưu và nữ phú bà, trong đầu tôi bắt đầu xuất hiện những tình tiết trong phim thần tượng rồi này.]
[Lầu trên đừng có mà nói quá như vậy, chị Hồ của tôi đã có con rồi đấy!]
[Có con thì cũng không đồng nghĩa với việc chị Hồ không muốn yêu đương, chỉ cần chị Hồ đồng ý thì tôi sẽ lập tức nhận con chị Hồ làm con ruột luôn.]
Câu chuyện này càng nói thì càng đi quá xa, nhưng hai người trên sàn nhảy lại không quá thân thiết như họ nghĩ.
Sở dĩ Hồ Trân Trân nhận lời mời của Lý Dương cũng là do Trần Chi cả.
Cô muốn tạo một cơ hội nào đó cho Trần tổng thể hiện bản thân mình một chút.
Tuy Hồ Trân Trân đang ở trên sàn nhảy nhưng ánh mắt vẫn không rời khỏi đám người đó, cô vẫn âm thầm quan sát Trần Chi
Quả thật đúng như cô dự đoán, cô vừa mới rời đi không lâu thì Trần Chi đã ngay lập tức tới gần mấy ông chủ lớn nói chuyện cười vui vẻ rồi, ánh mắt còn hay nhìn về phía cô nữa chứ.
Ngay cả khi không dùng não thì Hồ Trân Trân cũng đoán ra được cô ta đang nói gì và muốn làm gì.
Nhưng thay vì ngăn cản thì cô lại muốn Trần Chi thành công.
Chỉ có một cây búa đủ nặng thì mới có thể làm những bọn trộm yên tĩnh hơn được thôi.
Hôm nay Hồ Trân Trân tới đây đương nhiên muốn để lại những ấn tượng sâu sắc về cô, chứ nếu không những người khác sẽ quên mất những gì Hồ Trân Trân nói hôm nay.
Cô có mục đích của riêng của mình, nên cũng không sợ Trần Chi gây phiền toái, thậm chí cô còn mong hôm nay Trần Chi gây ra một chuyện gì đó thật lớn để cho nhiều người nhớ mãi không quên.
Có như thế thì những người ở đây mới nhớ rõ Hồ Trân Trân được.
Lý Dương thấy Hồ Trân Trân có chút mất tập trung, thì lo lắng mở miệng hỏi.
“Vừa rồi cảm ơn ngài, Hồ tổng.”
Sỡ dĩ cậu ta nói ra những lời này, vì cách đây ba phút trước có xảy ra một chút chuyện.
Cũng nhờ năm nay Lý Dương nổi tiếng hơn được một chút, nên mới có cơ hội tham gia buổi tiệc tối này.
Nhưng độ nổi tiếng của cậu ta so với những minh tinh ở đây còn quá thấp, nên bị những người khác khinh thường cũng là điều bình thường.
Trước khi tới đây, trợ lý đã dặn dò Lý Dương cẩn thận rằng phải biết đối nhân xử thế.
Nhưng ở trong cái giới giải trí hỗn tạp như thế này thì ai mà chẳng có dã tâm cơ chứ, lúc đi trên thảm đỏ Lý Dương cũng không suy nghĩ quá nhiều mà làm theo những gì tâm trí mách bảo nên mới bắt chuyện với Hồ Trân Trân.
Nhưng trong mắt của một số người, việc làm của cậu ta lại được cho là không biết lượng sức mình.