Đêm nay thật sự quá đặc sắc rồi.
Bữa tiệc tối ngày hôm nay chiếm một nửa số hotsearch, còn nửa còn lại đều đã bị sự cố do Trần Chi gây ra chiếm mất rồi.
Hồ Trân Trân vừa dứt lời, liền đoán được chuẩn bị có một đợt ném đá lớn bùng nổ rồi đây.
Cô mở Weibo thì thấy mọi người đang bàn tán xôn xao về chuyện này rồi.
Sau khi Trần Chi mất mặt, cũng không cướp micro của Hồ Trân Trân nữa mà chỉ trực tiếp rời đi, rồi kêu trợ lý xử lý tình huống bên này.
Trợ lý xử lý được chuyện này sao?
Sau khi đề cập đến buổi phát trực tiếp với Trần tổng, thì cô ấy liền sợ hãi đứng nép qua một bên.
Quả nhiên, còn chưa đến vài giây Trần Chi đã nổi đóa lên rồi.
“Đúng là đồ phế vật, không phải tôi đã nói chỉ được bố trí camera ở những góc khác thôi sao? Tại sao còn quay được đến góc đó!”
Trợ lý nơm nớp lo sợ: “Thưa sếp, nhân viên phụ trách quản lý hệ thống camera đã nộp đơn từ chức rời đi rồi.”
“Để tôi xem anh ta còn dám lăn lộn trong cái giới này như thế nào, nếu tôi đem chuyện này của anh ta làm lớn lên để xem về sau còn ai tuyển anh ta làm nhân viên hay không.”
Trần Chi tức giận đập vỡ điện thoại của mình.
Cô ta không ngờ camera lại chĩa thẳng vào mình, sau đó chuyện lớn như vậy xảy ra, bây giờ mọi chuyện đã lên hotsearch rồi, chỉ sợ danh tiếng của Trần Hàng cũng không còn nữa, còn cô ta cũng bị mọi người cười nhạo.
Mối tình yêu đương vụng trộm với một ngôi sao nhỏ đối với Trần Chi không có gì nghiêm trọng lắm.
Nhưng cái cô ta để ý chính là hình ảnh của công ty và những ánh nhìn của người ngoài.
Hiện tại công chúng đều biết được chuyện này, hình tượng cô ta tốn công xây dựng bấy lâu nay cũng tan vỡ, cũng bởi vì chuyện này mà công ty Âm Lạp cũng bị những công ty đối thủ khác bôi đen, nghĩ đến việc phải tìm cách giải thích cho những vị cổ đông của công ty thôi cũng cảm thấy đau đầu rồi.
Trợ lý nhỏ giọng hỏi cô ta.
“Trần tổng, fans của Trần Hàng đã làm lớn chuyện lên rồi trực tiếp đưa lên hot search luôn rồi, hiện tại chúng ta nên giải quyết như thế nào đây?”
Giải quyết như thế nào, còn giải quyết như thế nào được nữa chứ.
Xử lý lạnh là được rồi.
Trần Chi có quá nhiều việc phải xử lý rồi nên cũng chẳng còn hơi sức đâu mà quan tâm Trần Hàng.
Cho dù vừa rồi cậu ta có ôn nhu dịu dàng đến đâu, thì đối với Trần Chi mà nói Trần Hàng cũng chẳng phải người đặc biệt trong lòng.
“Cứ làm như cũ tạm thời cho ngưng hết mọi công việc của Trần Hàng đi, chờ nửa năm sau rồi nói tiếp.”
Đây chính là ý nghĩa của từ xử lý lạnh sao, trợ lý liền hiểu được những lời cô ta nói nên âm thầm nhìn Trần Hàng với ánh mắt đầy thương hại.
Cứ như thế Trần Chi sảng khoái rời khỏi hiện trường.