Lâu Đài Chó đã bắt đầu xây dựng.
Hồ Trân Trân đã đem toàn bộ tiền thưởng của hệ thống mua toàn bộ một tầng lầu của trung tâm thương mại ở quảng trường Vạn Phúc.
Nhưng dự án này quá lớn, nếu Hồ Trân Trân thực sự làm một mình thì những phần tiền thưởng của các nhiệm vụ cha mẹ và con cái tiếp theo đều phải ném vào.
Hơn nữa việc xây dựng và tuyên truyền sau đó cũng rất cần thiết, cô cũng cần một đối tác đáng tin cậy để làm việc cho mình.
Cao Thần không phải đã tự đưa tới cửa rồi sao?
"Cao tổng nếu có hứng thú, tôi nghĩ chúng ta có thể ngồi xuống nói chuyện."
Hồ Trân Trân nắm lấy bàn tay Giang Thầm: "Tiểu Thầm có muốn đi cùng mẹ không? Đến quán cà phê ăn bánh ngọt nhé!”
Giang Thầm ngẩng đầu nhìn Cao Thần một cái, nắm chặt tay cô, gật gật đầu.
Vừa nghe Hồ Trân Trân nói muốn đi quán cà phê trò chuyện, Cao Thần lại có lòng tin.
Nếu đã nói muốn đám phán, khả năng cùng nhau hợp tác rất lớn.
Hắn ưỡn ngực lên, sự tự tin công ty bất động sản ưu tú nhất thành phố S lại trở về.
Quán cà phê không xa, không gian được trang trí bằng gỗ nguyên khối, đơn giản, khiêm tốn nhưng sang trọng.
Cao Thần chọn vị trí bên cạnh cửa sổ, Hồ Trân Trân vừa vào cửa đã bảo Trần Khai dẫn Giang Thầm đi chọn bánh ngọt, còn cô đến ngồi trước mặt Cao Thần, bàn chuyện làm ăn.
Nguồn tài chính là Hồ Trân Trân thể hiện ra bây giờ khiến trong lòng Cao Thần hơi lo lắng.
Cô không phải là một người phụ nữ giàu có bình thường.
Nhưng như vậy thì sao, doanh nhân luôn sợ thất bại, dự án cũng sẽ xảy ra chuyện rủi ro, cho dù cô có tiền cũng không thể tránh khỏi.
Hắn mở miệng bắt đầu cuộc trò chuyện làm ăn, có thể thấy có chút kiêu ngạo.
"Tập đoàn Cửu Long rất có hứng thú với dự án Lâu Đài Chó. Người quang minh chính đại, tâm địa ngay thẳng không nói lời quanh co vòng vèo, Hồ tổng ra giá đi."
Dáng vẻ nắm chắc phần thắng này của hắn khiến Hồ Trân Trân có chút buồn cười.
"Chúng ta còn chưa bắt đầu nói chuyện. Làm sao Cao tổng có thể chắc chắn rằng tôi sẽ hợp tác với ngài chứ?"
"Tôi đương nhiên là chắc chắn", Cao Thần nghiêng người về phía trước, ngón cái tay phải chà xát với ngón trỏ: "Tập đoàn Cửu Long có đủ tài chính, có đội ngũ công nhân tốt nhất và chuyên nghiệp nhất, những ông chủ có ánh mắt tốt đều sẽ lựa chọn hợp tác với chúng tôi.”
Nghe ý này của hắn, nếu như cô không lựa chọn bọn họ hợp tác, chính là ánh mắt kém.
Hồ Trân Trân nhướng mày, nói: "Tập đoàn Cửu Long không thiếu tiền sao? Vậy anh có thể đưa ra bao nhiêu tiền đầu tư vào dự án này?”
Cao Thần tự tin ưỡn ngực.