Hồ Trân Trân nhướng mày: “Tại sao Lý tổng lại muốn giúp chúng ta?”
Cái này thì thư ký cũng không biết, lúc người bên công ty Ảnh Thị Trung Nam gọi đến cũng cố ý nói đến chuyện này, nên cô ấy mới biết.
Còn vì nguyên nhân tại sao người kia cũng không nói nên thư ký cũng không rõ lắm.
Cô ấy đã thành thật đem toàn bộ nội dung cuộc nói chuyện thuật lại một lần cho Hồ Trân Trân nghe.
Hồ Trân Trân vừa nghe liền hiểu Lý tổng muốn giúp đỡ cô, và muốn hai người ngồi chung một thuyền.
“Cô nhớ rõ hãy thay tôi chuyển lời cảm ơn đến Lý tổng.”
Tuy cô nhìn ra được mục đích của Lý tổng, nhưng Hồ Trân Trân cũng nhớ rõ ân tình này của ông ta.
Thà có thêm một người đồng minh còn hơn là có thêm một đối thủ, nếu Lý tổng đã trực tiếp bày tỏ lòng tốt của mình rồi thì cô cũng không cần thiết từ chối chi cả.
“Vâng.” Thư ký nhận lệnh của cô rồi đi ra ngoài.
Trước khi đi còn không quên đóng cửa lại một cách rất chu đáo.
Trong văn phòng chỉ còn lại hai người là Hồ Trân Trân và Trần Khai
Chờ khi hoàn toàn không thể nghe được tiếng bước chân nữa thì hắn mới mở miệng hỏi cô.
“Bà chủ, chúng ta thật sự không làm gì sao?”
Hồ Trân Trân vừa nghe câu này thì biết hắn đã ghi thù rồi.
Bà chủ như cô còn chưa tức giận vậy mà hắn đã tức giận đến mức không nhịn được rồi.
“Vậy anh nghĩ sao?”
“Nếu lúc này chúng ta không phản kích thì có thể họ sẽ nghĩ chúng ta dễ bị bắt nạt, sau này sẽ càng lấn tới hơn.”
Lời hắn nói cũng đúng.
Hồ Trân lại nhìn hotsearch thêm một lần nữa, và ngoắc ngón tay kêu Trần Khai lại gần.
Khi hắn vừa mới đưa lỗ tai lại gần thì cô nói: “Phản kích thì chắc chắn phải phản kích rồi, nhưng chuyện mua thuỷ quân phản kích này thì chán quá, đám người bôi đen chúng ta vẫn ở đó mà thôi, mấy ngày tiếp theo cứ âm thầm quan sát truyền thông Giai Nhân trước đã rồi tính tiếp.”
Ánh mắt Trần Khai sáng lên dùng giọng nói trong trẻo đáp lại: “Vâng!”
Cuối cùng hotsearch về bộ phim Đồ Long dừng lại ở vị trí thứ năm, nhưng sau đó cũng nhanh chóng biến mất trên bản hotsearch.
Chuyện này cũng không có quá nhiều người để ý, cùng lắm nó chỉ trở thành đề tài tán gẫu của mọi người trong mà thôi, qua mấy ngày sẽ quên ngay ấy mà.
Triệu Hải cũng không đem chuyện này để ở trong lòng.
Thuê hải quân phòng bạo là thủ đoạn rất thường thấy.
Ông ta đã sớm quen làm như vậy rồi, các công ty khác cũng sử dụng cách thuê hải quân phòng bạo với công ty đối thủ nên cũng chẳng là việc gì quá lớn lao cả.