Chưa kịp xem tập sau thì Lý Đạt đã giao phim cho nhân viên công tác.
“Phải sắp xếp công tác tuyên truyền thật tốt, phải làm cho tất cả khán giả đều biết rằng ngày mai Đồ Long sẽ được phát sóng trên đài Hoa Sen của chúng ta.”
Hồ Trân Trân làm việc rất trực tiếp.
Nếu đã không có cơ hội cho bộ phim của mình lên sóng khung giờ vàng của những đài truyền hình có ratings cao ngất ngưởng nên cô đã trực tiếp trao cho đài Hoa Sen độc quyền chỉ chiếu phim duy nhất trên đài này.
Còn đối với các nền tảng chiếu mạng thì cô sẽ trao cho họ quyền lợi ít hơn đài truyền hình một chút.
Nhược điểm của lựa chọn này chính là mức độ phủ sóng sẽ ít hơn một chút.
Nhưng tương ứng với sự lựa chọn đó thì lợi ích cũng rất rõ ràng.
Cho dù có là người xem của nền tảng chiếu trên mạng nào đi chăng nữa thì khi mở phần mềm của nền tảng đó, đều có thể tìm được bộ phim Đồ Long này.
Về cuộc chiến tuyên truyền thì nó đã bắt đầu từ một tuần trước rồi.
Công ty Truyền Thông Giai Nhân và Ảnh Thị Thiên Lý không phải là những công ty nhỏ, nên họ luôn sẵn sàng chi môt số tiền lớn cho công tác tuyên truyền.
Vừa hay Hồ Trân Trân cũng rất sẵn sàng để chi tiền cho việc này.
Những thuỷ quân do hai công ty này mua để phòng bạo hoàn toàn không có tác dụng với cô.
Các sản phẩm khác do công ty Hồ Trân Trân ở bên lĩnh vực khác sản xuất đều sẵn sàng cho việc quảng bá Đồ Long.
Có người sẽ cảm thấy phiền khi xem quảng cáo trên TV nên lựa chọn không xem, nhưng ai cũng phải đến siêu thị để mua đồ cả.
Hình ảnh tuyên truyền của Đồ Long ở trên bao bì của sữa bò Bách Hoa, cho dù có ai đi qua liếc mắt nhìn vài cái thì cũng sẽ có ấn tượng.
Không quảng bá truyền thông rầm rộ như hai công ty kia, việc quảng bá trên Internet của công ty Hồ Trân Trân không tràn lan khắp nơi như vậy.
Nhưng thật ra bạn có thể nhìn thấy hình ảnh tuyên truyền của bộ phim Đồ Long này xuất hiện khắp nơi trong cuộc sống mình.
Cuộc chiến không khói thuốc súng này kéo dài rất lâu, sau đó thì cũng nhanh chóng đến ngày ba tháng mười một.
‘Đồ Long’ sẽ được công chiếu trên đài Hoa Sen.
Vào ngày công chiếu thì những fans hâm mộ của Hồ Trân Trân càng trở nên sôi động hơn.
[Tôi đã nói nhân viên công ty tôi chuẩn bị tốt rồi, đêm nay chỉ cần gửi ảnh chụp đang xem Đồ Long thì sẽ được thưởng ngay một trăm tệ.]
[Tôi cũng đã tuyên truyền cho mọi người rất tốt, bằng cách cho người bố trí hình ảnh tuyên truyền tại trạm xe buýt của thành Phố H đó.]
[Thật tức quá đi mất! Tôi vẫn bại trận dưới tay những người có tiền mà, tôi cho rằng mình kêu gọi tất cả cô dì chú bác xem Đồ Long thì đã là tốt nhất rồi.]
[Mối quan hệ của tôi không rộng như mấy vị phú hào kia đâu, tôi chỉ kêu gọi năm trăm nhân viên ở nhà máy tôi xem thôi.]
[Lầu trên cũng đỉnh quá rồi đấy.]
Sau một hồi ồn ào thì cuối cùng cũng đến giờ lên sóng.
Ngày thường mấy người trẻ tuổi đều rất ít khi xem TV, nhưng hôm nay không hẹn mà gặp tất cả mọi thanh niên trẻ ai ai cũng mở TV lên và chuyển sang đài Hoa Sen.
Hôm nay không khí đột nhiên yên lặng đến lạ thường.
Bình thường im lặng một chút là đã có 99+ thông báo rồi, vậy mà trong hai tiếng khi bộ phim này lên sóng thì không có một thông báo nào cả.
Chờ tập một kết thúc và đang chiếu quảng cáo, một đám người trên mạng đều đồng loạt choáng váng bàn luận sôi nổi trên mạng.
[Má nó, đỉnh thật đấy! Cùng tôi hét lên: Chị Hồ thật tuyệt vời nào!]
[Võ Hiệp đấy! Ai hiểu được tôi cơ chứ! Đã ba năm nay tôi chưa xem bộ phim thể loại Võ Hiệp nào tử tế rồi!]
[Đến lúc phải dùng câu tôi ghét nhất rồi, chỉ có một câu thôi tuyệt vời nhất trên thế giới này!!!]
Chỉ trong vòng vài phút tất cả mạng xã hội đều dậy sóng.
Một nhóm người nhân lúc thời gian quảng cáo mà lướt mạng xã hội chia sẻ khắp nơi cho mọi người.
Từ vòng bạn bè trên Wechat rồi đến Weibo, và ngay cả những cuộc trò chuyện trong tin nhắn với bạn bè nữa.
Nội dung chỉ có một câu duy nhất.
“Bạn tốt mau đi xem Đồ Long đi, thật sự quá hay rồi!”