Đến bây giờ đã hơn một trăm năm rồi.
Những viện nghiên cứu đó sẽ thu thập kết quả khai thác của các nhóm khảo cổ từ khắp nơi trên đất nước này, cũng có những món bảo vật do người dân nguyên tặng.
Nhưng đối với những người làm nghề khảo cổ mà nói số lượng bảo vật hiện nay là chưa đủ.
Mỗi một di tích được khai quật, thì đối với bọn họ giống như họ tự mình chứng kiến quá trình lịch sử đó vậy.
Bây giờ lại có manh mối có thể tìm ra được ngôi mộ của một danh nhân nổi tiếng trong lịch sử, giám đốc Vương khẩn trương đến mức hai tay run run, ông không dám dùng tay để chạm vào con dấu này, mà chỉ dám đặt nó lên bàn để nghiên cứu.
Sau khi nhận được thông báo của ông, thì tỉnh lập tức của các chuyên gia và các nhân viên khảo cổ tới đây.
Trong vòng hai mươi bốn giờ, một đội khảo cổ gồm ba mươi lăm người đã nhanh chóng di chuyển đến thành phố S.
Họ say mê nghiên cứu đến mức không có thời gian ăn cơm.
Chiếc xe buýt đưa đón họ đã chạy thẳng đến viện bảo tàng ở thành phố S, họ rất nóng lòng được tham gia nghiên cứu rồi.
Giám đốc Vương phải khuyên can mãi, mới thuyết phục bọn họ đi đến khách sạn nghỉ ngơi và cất hành lý.
“Đây chắc chắn không phải đất ở nơi tìm được.”
“Tôi đã so sánh mẫu đất dính trên món bảo vật này với đất ở phía sau vườn của Hồ Trân Trân, chỉ có lớp đất ngoài cùng là giống nhau về chỉ số pH, còn mảnh đất ở trong thì có sự khác biệt rất lớn.”
“Tôi nhớ mình đã lấy mẫu đất từ khắp cả nước từ hai năm trước nên đã đem đi so sánh, thì kết quả hoàn toàn khác nhau.”
……
Mọi công tác nghiên cứu đều đang được tiến hành.
Sau khi Hồ Trân Trân cho mượn con dấu này xong thì mấy ngày sau cũng quên mất.
Chờ giám đốc Vương chuẩn bị mặt dày gọi đến, nói là muốn mượn con dấu này thêm một thời gian nữa thì cô mới nhớ ra chuyện này.
“Đương nhiên không thành vấn đề rồi giám đốc Vương, chắc chắn tôi sẽ hoàn toàn hợp tác với việc này rồi.”
Việc nghiên cứu không đơn giản chút nào, cho dù giám đốc Vương có muốn mượn nó thêm một tháng thì cô cũng đồng ý.
Chẳng qua gần đây sự chú ý của cô đang đặt hết lên ‘Đồ Long’ nên không có thời gian đến bảo tàng gặp giám đốc Vương.
Một bộ phim truyền hình muốn gây bất ngờ cho khán giả thì rất dễ dàng, nhưng để ổn định độ nổi tiếng so với lúc đầu lên sóng thì không dễ dàng như vậy.
Gần đây Đồ Long đang ở thời điểm mấu chốt.
Đó là khi phát sóng được hai mươi tập phim thì khán giả sẽ không còn cảm thấy mới lạ nữa.
Hai công ty đối thủ còn lại đều nhìn chằm chằm vào bộ phim này nên chắc chắn sẽ không bỏ qua thời điểm này đâu.
Chỉ cần ‘Đồ Long’ có dấu hiệu hạ nhiệt thì bọn họ sẽ ra tay ngay lập tức.
Nhưng ‘Đồ Long’ chưa bao giờ cho bọn họ cơ hội làm việc đó, từ khi lên sóng đến nay ratings của Đồ Long vẫn duy trì ở mức năm, thậm chí ngày có ratings cao nhất cũng phá sáu rồi.
Gần mười năm rồi chưa có bộ phim truyền hình nào có ratings cao như vậy.
Gần đây giám đốc đài Hoa Sen rất vui vẻ, gặp ai cũng cười đến thấy rõ hai nếp nhăn quanh mắt.