Vẻ mặt hắn có chút u sầu: “Lần trước tôi cũng gặp một em trai có thiên phú rất đỉnh, nhưng cũng vì chuyện này mà cứ ở trong cái vòng luẩn quẩn đó mãi.”
Tô Triệu cũng là người từng trong hoàn cảnh đó nên có thể hiểu được tâm trạng của người đó.
“May mắn là Hồ tổng là một người tốt cũng là một bà chủ rất tốt.”
Lúc này đề tài lại quay trở về Hồ tổng, giáo viên thu âm đã thay đổi hoàn toàn cách nhìn nhận vấn đề của mình, mất đi hoàn toàn hứng thú hóng hớt bát quái, theo sau đó là một câu cảm thán.
“Đúng vậy, bà chủ rất tốt nên bầu không khí ở công ty cũng rất tốt tôi thật sự rất thích nơi này.”
Sau khi hai người nói thêm mấy câu liền bắt đầu thu âm bài hát tiếp theo.
Khác với không khí hoà ái ở nơi đây.
Hiện tại bầu không khí của Âm Lạp, chỉ có thể dùng hai từ hình dung để miêu tả.
Khi nhân viên đến đưa hợp đồng cho chủ tịch kí cũng phải cố gắng hạn chế âm thanh hết mức có thể: “Trần tổng, tôi tới đưa văn kiện.”
“Vào đi.”
Khi nhân viên mở cửa bước vào thì năm người trong văn phòng đều nhìn qua.
Cô nhân viên đến đưa tài liệu liền nín thở, đem văn kiện đã in ra thành mấy bản sao đưa cho mọi người, sau đó yên lặng rời khỏi văn phòng đóng cửa lại.
Thẳng cho đến khi đóng cửa văn phòng lại cô ấy mới dám hít thở mạnh.
“Mẹ ơi, chuyện này cũng quá doạ người rồi.”
Cô ấy lao vào phòng trà, uống một cốc nước lớn rồi than phiền với đồng nghiệp của mình.
“Cô không biết đâu lúc tôi mới đi vào có đến năm đôi mắt nhìn chằm chằm vào tôi mà không nói một câu nào cả, áp lực thật sự rất lớn.”
“Ai nói không phải đâu.” Người nói chuyện với cô là nhân viên của phòng nhân sự: “Từ khi Trần tổng dính vào vụ bê bối đó mấy quản lý cấp cao ở trên rất không hài lòng với cô ấy, gần đây khi họ tổ chức mấy cuộc họp nhỏ bầu không khí đều ngột ngạt như vậy.”
“Ai da, cô có nghĩ chúng ta sẽ đổi cấp trên không?”
Nhân viên phòng nhân sự cố gắng đè thấp giọng mình: “Tôi nghĩ chắc chắn những người ở trong hội đồng quản trị đã không hài lòng với Trần tổng từ rất lâu rồi.”
Ở một nơi như phòng trà rất khó để nói quá nhiều về chuyện này.
Hai người nhỏ giọng thảo luận một hồi, trong lòng liền hiểu những điều này không nên nói ra và trao nhau ánh nhìn.
“Mong là vị sếp mới sẽ dễ dàng hoà hợp với mọi người hơn.”
Nhưng e là, nguyện vọng này của hai người khá khó để thực hiện vào lúc này.
Không khí trong văn phòng CEO của Trần Chi ngưng trọng một chút.