Sau khi quản lý nghe xong những lời này càng nghĩ thì càng thấy giận.
Hơn nữa gần đây cứ liên tục thức khuya tăng ca đến nửa đêm tim đập rất nhanh có cảm giác có thể chết bất cứ lúc nào ấy chứ.
Hắn trầm mặc suy nghĩ trong chốc lát rồi đột nhiên đập bàn một phát.
“Mẹ nó, tôi không làm nữa!”
Hắn là một người làm việc rất nhanh chóng vừa nói câu này xong, liền cúi người soạn đơn từ chức trên máy tính, thậm chí ngay cả phong bì cũng không bỏ mà trực tiếp đi vào văn phòng chủ tịch ném thẳng lên bàn Trần Chi.
Một màn nước chảy mây trôi như vậy cũng làm những cấp dưới của hắn choáng váng.
“Không phải chứ, bây giờ sếp từ chức luôn rồi sao?”
“Sếp trực tiếp tan làm luôn rồi, sếp nghỉ việc thật đấy à?”
Những người trong văn phòng đều trao nhau một ánh mắt khó hiểu: “Vậy chúng ta còn ở đây làm gì chứ?”
Đầu đàn cũng đã đi rồi, đám cấp dưới quèn như bọn họ còn ở đây làm gì được chứ?
Chuyện tan tầm từ trước đến nay đều phải thuận theo cấp trên, nếu đầu tàu của phòng này đã trực tiếp từ chức rồi, thì chắc là cấp dưới như bọn họ tan làm không bị mắng đâu đúng không.
Mọi người nghĩ như vậy liền trực tiếp giải tán tan làm về nhà.
Sáng sớm hôm sau, khi Trần Chi đến làm việc thì cảm thấy có gì đó không đúng.
Lúc này trên bàn có một đơn từ chức và người quản lý của bộ phận truyền thông và tuyên truyền cũng không đến làm nữa.
Cô ta tức giận gọi cho thư ký.
“Nói cho quản lý Trương của bộ phận truyền thông biết cho dù có muốn từ chức thì không bao giờ được rời công ty ngay lập tức đâu, tôi còn chưa đồng ý cho hắn từ chức đâu, bây giờ phải tới đây đi làm ngay!”
“Ai cho cái quyền nói đi là đi chứ, đúng là lộng quyền mà!”
Thư ký đến cái gì cũng chưa làm mà đã bị Trần Chi mắng thảm vậy rồi.
Nhưng vì yêu cầu của Trần tổng nên phải liên hệ với quản lý Trương người đã từ chức.
Cậu ta bấm điện thoại.
“Xin chào, quản lý Trương đúng không?”
“Không phải quản lý Trương, cậu gọi sai số rồi.”
Giọng nói trong điện thoại vẫn còn chưa tỉnh táo cho lắm, giọng nói rất mơ hồ khác biệt rất lớn so với ngày thường.
Thư ký nghe được thì có chút ghen tị
“Quản lý Trương Trần tổng kêu anh trở về làm ngay lập tức, cô ấy nói rằng phải có sự đồng ý của cô ấy thì quản lý Trương mới có thể từ chức.”
Quản lý Trương cũng rất dứt khoát, sau khi tỉnh táo hơn một chút cũng không làm khó dễ thư kí nữa.
“Phiền cậu giúp tôi chuyển lời đến cô ta rằng tôi đã về nhà kế thừa gia sản rồi, còn mấy việc xấu của cô ta thì cô ta tự đi tìm người khác mà xử lý.”