Hiện tại nếu muốn dọn đồ đạc đi nên lão Lưu cũng chẳng quan tâm gì nhiều mà lấy hết đồ ra nhét vào trong túi mình.
Chỉ cần không bị bắt lấy cọng tóc nào và sống sót qua lần này, cho dù Âm Lạp có thế nào đi chăng nữa thì lão Lưu vẫn có thể tiêu sái làm Lưu tổng.
Sau khi thu dọn đồ đạc xong, lão Lưu đã trở nên kiên định hơn rất nhiều.
Ông ta cố ý gọi điện kêu tài xế của mình đến đây và mang theo cái túi này trở về trước.
Trong phòng hội nghị Bạch Thông vẫn còn đang cố gắng liên lạc với Khả Doanh.
Nhưng cho dù ông ta có dùng tài khoản riêng của mình gửi tin nhắn cho Khả Doanh rất lâu đi chăng nữa thì chẳng nhận được bất cứ hồi âm nào.
Đầu tiên ông ta đã dùng tiền mê hoặc, hứa hẹn cho Khả Doanh mấy trăm vạn thậm chí sau khi không nhận được phản hồi nào ông ta còn nâng số tiền lên ngàn vạn.
Với ngần đó tiền cho dù có là Bạch Thông đi chăng nữa khi phải trực tiếp chi ra số tiền lớn như vậy cũng không nhịn được mà cảm thấy đau lòng.
Nhưng cho dù có làm như vậy đi chăng nữa, thì ông ta cũng không nhận lại phản hồi của Khả Doanh
“Mẹ nó, rốt cuộc cô ta muốn như thế nào?”
Đợi đến nửa giờ sau khi tình hình càng ngày càng nghiêm trọng, người xem càng ngày càng nhiều Bạch tổng đã đứng ngồi không yên rồi.
“Lão Lưu đâu? Ông ta ở chỗ nào vậy, kêu lão Lưu về đây ngay để tìm phương thức liên hệ với Khả Doanh cho tôi!”
Lúc này ông ta mới nhớ đến lão Lưu, nhưng phòng làm việc của lão Lưu đã trống không.
“Lão Lưu đi ra ngoài gọi điện đúng không? Sao đến bây giờ còn chưa về nữa.”
Khi những người khác nói, họ cũng nhận ra có điều gì đó không đúng.
Phương tổng tính tình có chút mất kiên nhẫn nên đã lao ra ngoài, đi đến văn phòng của lão Lưu xem một chút.
Vừa thấy cái tủ sắt của lão Lưu mở ra thì ông ta đã biết người này đã bỏ trốn rồi.
“Mụ nội nó, bình thường thì nghe lời như chó giữ nhà, nhưng khi đến thời điểm mấu chốt nhất người chạy nhanh nhất lại là ông ta.”
Ông ta vừa tức giận đến mức quật ngã chiếc ghế tại bàn làm việc của Lưu tổng.
Động tĩnh này lớn đến mức thu hút tất cả những người đang ngồi trong phòng họp lại đây.
“Làm sao vậy? Lão Phương, lão Lưu đâu?”
“Tên đó đã chạy rồi mẹ nó, trước khi xảy ra tai bay vạ gió gì nó đã bay đi chỗ khác rồi!”
Vừa nghe những lời này trong lòng những người khác cũng lạnh đi.
Tình hình vốn đã không ổn rồi, chuyện của Lưu tổng lại càng làm lòng người dao động hơn làm cho không ít người muốn bỏ đi.
Dù sao người gặp chuyện là Bạch Thông, cho dù có muốn khởi kiện thì sao chứ, chuyện này cũng có dính dáng gì đến bọn họ đâu.