“Chỉ cần chúng tôi viết ra được một bài hát thì Hồ tổng sẽ ký hợp đồng sao?”
Người em gái Tiểu Quỳ hưng phấn mà hỏi thêm một lần nữa, sau khi Tina gật đầu thì liền bật dậy khỏi chỗ ngồi.
“Thật tốt quá! Chị, chị nghe thấy chứ? Chúng ta có cơ hội!”
Vài giờ qua cũng đủ để người đại diện điều tra về thông tin cơ bản của họ.
Giới giải trí luôn là một vòng tròn, tin tức luôn được trao đổi liên tục.
Có thể biết được nhân phẩm họ như thế nào bằng cách hỏi thăm vài người hoặc điều tra một chút thì có thể biết được.
Sau khi điều tra xong thì Tina rất ngạc nhiên khi phát hiện từ khi xuất đạo hai cô gái này khá đơn thuần.
Vì công ty Hoa Điền muốn khảo sát thị trường và thử nghiệm một nhóm nhạc nên mới cho ra mắt nhóm nhạc hai chị em này.
Suy cho cùng hai chị em này chỉ là một con cờ của họ.
Ra mắt thì cần phải có chiêu trò một chút, ở phương diện này hai chị em có ưu thế bẩm sinh nên mới có thể được chọn.
Sau khi biết hai người này không có tin đồn tình ái nào, thì Tina càng vừa lòng.
Cô mới làm việc dưới trướng Hồ tổng cách đây không lâu.
Người đại diện tiền bối của cô Lily đã đến sớm hơn, hiện đang dẫn dắt Tô Triệu và Tam Sơn Nguyệt.
Những người dưới trướng cô ấy chưa có người nào là ca sĩ cả nên cô có chút không hài lòng.
Khi chị em Cat Sisters đến đã tạo cơ hội cho Tina.
Nếu hai người thực sự có khả năng viết được ca khúc chủ đề Hồ tổng hài lòng và đích thân ký hợp đồng, thì cô ấy sẽ mặt dày một chút đi theo Hồ tổng nói vài câu để giành được quyền dẫn dắt hai người họ.
“Trước tiên cũng đừng có vội vui mừng, phải viết ra một bài hát làm Hồ tổng hài lòng mới được.”
Tina đã dội một gáo nước lạnh vào nhưng căn bản không thể làm giảm niềm tin của bọn họ.
“Chị Tina cứ yên tâm, tụi em biết mà!”
Người chị Tiểu Mân vừa nói xong, người em Tiểu Quỳ lập tức nói tiếp: “Chị Tina, tụi em có thể mượn phòng trống của công ty được không? Bây giờ em mới nghĩ ra cảm hứng để sáng tác.”
Lúc cô ấy nói, trong lòng vẫn có một chút thấp thỏm.
Bởi vì hiện tại họ chưa phải là nghệ sĩ thuộc Giang Hồ Tiền Tuyến, có thể ở lại đây viết lại bài hát hay không thì còn tùy thuộc vào tâm trạng của chị Tina nữa.
Vừa rồi chị Tina vừa mới dội một gáo nước lạnh thoạt nhìn giống như không xem trọng hai người cho lắm, nên khi nói ra chuyện mượn phòng này trong lòng Tiểu Quỳ có chút không chắc chắn.
Bởi vì họ không muốn chậm trễ một phút giây nào cả nên mới nói như vậy.
Không ngờ Tina không để cô khó xử, trực tiếp mở cửa phòng ra.
“Đi thôi, tôi dẫn các cô tới nơi an tĩnh hơn.”