Sau khi nói ra những lời này Hồ Trân Trân đã cho những người này thời gian để suy nghĩ cho thật kĩ, còn cô thì đi nói chuyện với những người đến từ tổ chức bảo vệ môi trường.
“Tổ trưởng Lý, tôi muốn xây dựng một phòng thí nghiệm đặc biệt ở nơi đó nên muốn đưa người qua đó nhìn một chút, vậy đến lúc đó bên cô có thể hỗ trợ chúng tôi tìm kiếm địa điểm một chút được chứ?”
Suy cho cùng khi đề cập đến việc quay phim thì họ đều là những người mới.
Nếu vừa mới bắt đầu mà đặt chúng ngay tại nơi nguy hiểm nhất thì có vẻ không hợp lý cho lắm.
Đối với việc trồng cây mà nói giới trẻ ngày nay cần phải học hỏi thêm.
Hồ Trân Trân không có ý định làm một chương trình tạp kỹ vô bổ, cũng không tính toán đưa những người này đến để lãng phí cây trồng.
Tất cả những ai đăng kí nếu muốn có được số tiền thưởng này đều phải học hỏi từ những thứ cơ bản, khi nắm vững những điều cơ bản cần làm rồi thì mới đưa đi nơi khác được.
“Chuyện này đương nhiên là được rồi, Hồ tổng.”
Hồ Trân Trân không đề cập đến số tiền nhưng bây giờ cô lại muốn tuyên truyền, rồi muốn đưa người đến nữa chứ.
Những hoạt động như thế này mang lại rất nhiều lợi ích cho tổ chức bảo vệ môi trường, bọn họ vui mừng còn không kịp ấy chứ.
“Xin ngài cứ yên tâm đến lúc đó chúng tôi sẽ bố trí chuyên gia đến để dạy dỗ những người mới tận tình, sẽ không cho bọn họ lập tức đi làm ngay đâu.”
Có lời đảm bảo của cô ấy, Hồ Trân Trân cũng yên tâm hơn nhiều.
“Thực vật là thứ quý giá, nên cũng không thể lãng phí quá nhiều vì chuyện này được.”
Nói đến chuyện này, những người trong tổ chức bảo vệ môi trường đều thẳng lưng tự tin nói: “Đây là điều chắc chắn thưa Hồ tổng, xin ngài cứ yên tâm, ngay cả một cây non chúng tôi cũng sẽ không lãng phí, chờ khi những cây này kết trái chúng tôi sẽ gửi một ít cho ngài.”
Thực vật cũng không thể chỉ tồn tại bằng cách gieo trồng được.
Có thể tồn tại được bao lâu thì còn tùy thuộc vào con người và ông trời nữa.
Nếu có ông trời hỗ trợ thì tỷ lệ sống sót sẽ cao hơn.
Nếu trong lúc trồng trọt mà gặp phải thời tiết xấu thì sau khi gieo trồng xong cũng sẽ chết yểu vào ngày mai.
Cho nên trong tiềm thức của những người làm việc này họ đều rất trân trọng mạng sống của từng cây con.
So với việc trồng cây, thì việc giăng rào chắn bằng lưới cỏ sẽ có hiệu quả hơn.
Khi những người mới đến nơi đó họ sẽ được ưu tiên với việc tiếp xúc với lưới có nhiều hơn.
“Vậy được, tôi sẽ yên tâm giao nó cho cô.”
Khi Hồ Trân Trân dời mắt đi thì tầm mắt của cô lại đối diện với Trình tổng.
Cũng không biết ông ta đang nghĩ gì, nhưng cả người ông ta đều đang rất vui vẻ mỉm cười giống như một vị phật Di Lặc nhỏ vậy, đôi mắt đã híp thành một đường thẳng luôn rồi.