Tám trăm nghìn người báo danh, cho dù Hồ Trân Trân là người có tiền đi chăng nữa khi nhìn đến con số này cũng rất là đau đầu.
“Làm sao lại có nhiều người báo danh như vậy chứ?”
Hồ Trân Trân nghĩ sẽ có nhiều người báo danh, nhưng không nghĩ tới lại có nhiều người đến như vậy.
Rốt cuộc ở trên thế giới này cũng đâu có nhiều người thất nghiệp vậy đâu cơ chứ?
Sau khi Hồ Trân Trân điều tra qua thì mới có tự tin làm việc này.
Nhưng bây giờ số lượng người đăng ký còn nhiều hơn cả số lượng người thất nghiệp nữa.
Rốt cuộc những người này từ đâu đến vậy chứ?
Trước khi báo cáo việc này thư ký Lý cũng rất kinh ngạc, hiện tại nhìn sắc mặt của bà chủ cũng biết được là bà chủ đang sốc đến mức nào rồi.
“Hầu hết mọi người đều nghe rằng sẽ có tiền thưởng từ việc tham gia kiểm soát sa mạc hoá nên mới báo danh.”
Chỉ riêng chi phí di chuyển cho số lượng người này thôi thì cũng đã tốn một mớ tiền rồi.
Thật ra khi ở trong quá trình bàn bạc, những ông chủ công ty khác cảm thấy có chút ngại vì không bỏ ra quá nhiều tiền, nên đã chủ động trả chi phí đi lại cho mọi người.
Nếu tờ danh sách này được giao đến tay bọn họ, thì e rằng bọn họ cũng đau đầu giống Hồ Trân Trân mà thôi.
“Vậy thì chúng ta sẽ thay đổi kế hoạch một chút trước khi hết thời hạn đăng ký, chúng ta sẽ tổ chức một buổi phát sóng trực tiếp, để mọi người hiểu được việc tham gia kiểm soát sa mạc buồn chán và cực khổ đến mức đào.”
Cứ như vậy những người đăng ký cho vui vì muốn xem náo nhiệt, cũng sẽ biết khó mà lui.
Không nói đến những việc khác, thì công tác kiểm soát sa mạc hoá phải cần có thể lực.
Cho dù là trồng cỏ trồng cây và tưới cây, công việc này ở vùng Tây Bắc không thể tách khỏi cát và đất, cho dù thời tiết có tốt hay xấu đi chăng nữa thì khi mặt trời chiếu xuống cũng phải đổ rất nhiều mồ hôi.
Đương nhiên những lời này không có nghĩa là ở Tây Bắc không được phép trang điểm hay chống nắng gì cả.
Chỉ là khi làm việc thân thể sẽ đổ một lượng mồ hôi rất lớn.
Dưới tốc độ đổ mồ hôi nhiều như vậy cho dù có xài những mỹ phẩm không chống nước đi chăng nữa, thì sau một ngày sử dụng sẽ không còn lại gì.
Mà môi trường làm việc ở đó rất căng thẳng, mọi người đều bận rộn làm việc, nên cũng chẳng có thời gian ăn mặc đẹp đẽ hay đánh giá xem người nào đẹp trai xinh gái đâu.
Trong số tám trăm nghìn người này có rất nhiều người muốn kiếm được tiền nhưng lại chẳng biết mình phải bỏ ra bao nhiêu công sức cả.
Hồ Trân Trân cũng nghĩ đến vấn đề này rồi, cô đoán rằng sau khi đến Tây Bắc mấy ngày những người này cùng biết khó mà lui thôi.
Nhưng hiện tại số lượng người đăng ký quá nhiều xem chừng kế hoạch này sẽ không thực hiện được, nên chỉ có thể cho họ thấy trước cuộc sống sinh hoạt ở Tây Bắc thôi.
“Được Hồ tổng, tôi sẽ nhanh chóng thông báo xuống phía dưới và sắp xếp chuyện này.”
Cách thời gian kết thúc đăng ký còn ba ngày.