Mẹ Kế Hào Phóng, Rải Tiền Trực Mẹ Tuyến (Dịch Full)

Chương 752 - Chương 752 - Chương 752

Chương 752 - Chương 752
Chương 752 - Chương 752

“Con trai bà ấy quanh năm đi công tác ở nước ngoài, chỉ có người giúp việc và chú chó cùng chiếc nhẫn kết hôn của họ ở bên cạnh bầu bạn cùng bà ấy.”

Giang Thầm lấy ra cái hộp chứa những đồ vật mà chuột tìm vàng của Hồ Trân Trân tìm được.

“Bà ấy nói chiếc nhẫn của mình màu vàng có hoa hồng trên đó, nên con liền nhớ đến chiếc nhẫn mà mẹ nói đến.”

Giang Thầm cảm thấy có chút bất an khi đem những thứ Hồ Trân Trân thu thập được cho người khác xem.

“Mẹ ơi, con xin lỗi con chưa hỏi qua mẹ mà đã đưa nhẫn cho bà ấy rồi.”

“Không sao cả.” Hồ Trân Trân đóng nắp hộp lại: “Đó là đồ của bà ấy mà bây giờ đồ vật đã tìm được chủ của nó rồi thì đây là chuyện tốt mà.”

Nghe được Hồ Trân Trân nói vậy, tâm trạng đang căng thẳng của Giang Thầm mới được thả lỏng.

“Mẹ ơi, bà ấy còn để lại một lá thư để nhờ con đưa cho mẹ!”

Giang Thầm nở nụ cười rồi chạy lên lầu, một lúc sau liền cầm một phong thư xuống.

Bức thư được bà viết tại đây, nên bà cũng chỉ viết vài câu đơn giản mà thôi.

Trước khi đưa cho Hồ Trân Trân, Giang Thầm vẫn luôn kiềm chế lòng hiếu kỳ của mình, chưa từng mở ra xem.

Hồ Trân Trân mở ra xem, cậu ở bên cạnh cô, mới nhìn thấy được bên trong viết gì.

Cậu đọc được những từ cơ bản nhưng có nhiều từ khá lạ cậu vẫn chưa hiểu cho lắm.

Chữ viết của bà có chút nguệch ngoạc nhưng cậu vẫn hiểu được, vừa nhìn thấy nội dung của bức thư thì sắc mặt cậu có chút đỏ bừng.

“Tiểu Thầm, muốn xem cùng mẹ không ?”

Khóe miệng của Hồ Trân Trân nhếch lên: “Bà đã khen con rất nhiều đấy.”

Lúc này mặt của Giang Thầm đã đỏ như mông khỉ.

Hồ Trân Trân cố tình trêu chọc con trai mình bằng cách để bức thư này trước mặt thằng bé.

“Hay là mẹ đọc cho con nghe nhé?”

Trêu chọc có một chút mà Giang Thầm đã nhảy xuống sô pha, cuống quít tìm một cái cớ để trốn vào phòng.

“Mẹ ơi con nhớ ra mình còn bài tập chưa làm, con về phòng làm bài tập trước!”

Giang Thầm chạy trốn rất nhanh, còn chưa đợi Hồ Trân Trân giữ lại thì cậu đã chạy vào phòng rồi.

“Chạy trốn cũng nhanh thật đấy.”

Hồ Trân Trân cúi đầu nhìn lá thư khen ngợi này.

Bà ấy thật sự rất thích Giang Thầm, trong lời nói lúc nào cũng thể hiện ra sự yêu thích và cảm kích với Giang Thầm.

Chẳng trách bà lại dùng nguyên cả tờ giấy này để khen ngợi Tiểu Thầm.

Sau khi Giang Thầm đem nhẫn đưa cho bà ấy, sự cảm kích của bà ấy với Giang Thầm đã lên tới đỉnh điểm.

Sau khi nói lời cảm ơn xong, bà đã hỏi thăm tình hình của Giang Thầm.

Sau khi biết ba cậu tái hôn rồi cậu đi theo mẹ kế thì bà có chút lo lắng.

Sau khi nghe được Hồ Trân Trân là người như thế nào thì bà mới yên tâm hơn.

Nhưng dù vậy ở trên tờ giấy vẫn tràn ngập lời khen dành cho Giang Thầm, dặn dò Hồ Trân Trân phải đối xử tốt với cậu.

Bình Luận (0)
Comment