“Số 15, hai trăm triệu lần thứ nhất!”
Hồ Trân Trân hơi hơi nghiêng đầu quay lại nhìn thì thấy Lâm Bắc ngồi ở phía sau cô đang dơ tấm bảng lên.
Trong cuộc cạnh tranh để có được chiếc vòng cổ này cũng có nhiều người đàn ông tham gia đấu giá nên chẳng có gì ngạc nhiên.
Hồ Trân Trân chỉ nhìn anh ta một chút sau đó quay đầu lại, nhìn chằm chằm vào cái vòng cổ kia.
Sau hôm nay thì có muốn nhìn thấy chiếc vòng cổ này lại cũng khó, nhân lúc còn có thể nhìn thấy được thì nhìn nó nhiều hơn một chút vậy.
Đương nhiên, trong lòng cô cũng có chút suy nghĩ riêng.
Nếu chiếc vòng cổ này về tay Lâm Bắc thì sau này nếu có cơ hội, Hồ Trân Trân sẽ chuẩn bị thêm nhiều tiền rồi mua lại chiếc vòng cổ này từ tay anh ta.
Nếu mua lại từ tay Lâm Bắc thì cơ hội nhận được sẽ cao hơn một chút.
Nghĩ vậy, cô không nhịn được mà thở dài chán nản.
Từ khi có Tiểu Kim cô chưa bao giờ thận trọng trong việc tiêu tiền như vậy cả.
Cũng là do lỗi của cô, trước khi đến đây cô chẳng quan tâm gì khác ngoài ngoài món đồ cuối cùng, nếu không thì cô sẽ chuẩn bị thêm nhiều tiền hơn rồi.
Sau đó đợi thêm vài phút cuối cùng Hồ Trân Trân cũng nghe được tiếng búa của người đấu giá vang lên.
“Ba trăm triệu lần thứ ba! Chúc mừng tiên sinh số mười lăm đã có được Trái Tim Mặt Trời!”
Hồ Trân Trân cùng mọi người vỗ tay cho có, trong lòng luôn ngóng trông Lâm Bắc qua một khoảng thời gian nữa sẽ bán lại cái vòng cổ này.
Sau khi Trái Tim Mặt Trời được đem xuống, trong lòng của Hồ Trân Trân bình tĩnh hơn nhiều.
Sau đó cũng chẳng có món đồ nào cô đặc biệt yêu thích nữa.
Hồ Trân Trân chỉ có thể chiêm ngưỡng những bức tranh của các hoạ sĩ nước ngoài, nếu nói cô mua những thứ này về thì có chút phiền toái.
Sau khi đợi một hồi lâu xen kẽ với màn trình diễn của dàn nhạc mà cô chưa từng nghe qua, thì cuối cùng cũng đến món đồ mà cô trông đợi.
Bóng Ma.
Nói chính xác hơn thì nó là một tác phẩm điêu khắc hoàn toàn được làm bằng ngà voi.
Tổng thể thì nó có màu trắng ngà, nhưng khi ở dưới ánh đèn thì có chút vàng.
Những gì được khắc ở phía bên dưới là một con tàu đang lướt trên sóng.
Cho dù là sóng hay thuyền đi chăng nữa thì chúng cũng rất hoàn hảo không có chỗ nào bắt bẻ cả, chỉ cần nhìn thoáng qua một cái là có thể thấy được sự khéo léo rồi.
Nhưng mà thứ làm cho người khác kinh ngạc nhất, vẫn là quả bóng ma được đặt ở trên cánh buồm.
Lớp ngoài cũng của quả bóng có khắc một chữ Phúc và cảnh hoa, nhìn thoáng qua một cái thì có thể biết được nó là của nước Z rồi.