Hắn ta cố gắng chống trả, nhưng trước khi nắm đấm của hắn ta chạm vào mặt nhân viên bảo vệ thì đã bị quật nằm sấp xuống đất.
Phương Bình đứng ở một bên nhìn mà choáng váng, hồi lâu vẫn chưa nhúc nhích.
Lý Hoa Ân ngã xuống đất gào thét, khi hắn ta tạm thời mất đi năng lực phản kích, nhân viên bảo vệ lúc này nhanh chóng gọi một cuộc điện thoại.
"Alo, đội trưởng, người mà Hồ tổng lúc trước nói đến bây giờ đang ở trước cửa, có cần bắt anh ta lại không?”
"Được, cậu cứ ở nguyên chỗ đó, tôi ra ngay bây giờ đây."
Phương Bình nghe được hai câu như vậy.
Mấy phút sau cánh cổng sắt của trang trại được mở ra, đội trưởng đội bảo vệ dẫn ba người đàn ông từ bên trong đi ra.
"Đây có phải người các cậu cần tìm không?"
Phương Bình khẽ run run, cô nhận ra một trong ba người này chính là người đã cho vay nặng lãi trước đây.
Nhưng lúc này cả ba người đàn ông cao lớn, vai rộng cường tráng này đều nở nụ cười lịch sự cảm ơn đội trưởng đội bảo vệ.
"Đúng đúng đúng, chính là người này, chúng tôi tìm anh ta đã lâu rồi."
"Là anh ta là được rồi" Đội trưởng đội bảo vệ giơ tay ra hiệu cho nhân viên bảo vệ giao người: "Muốn bắt người thì bắt đi, oan có đầu, nợ có chủ, sau này nếu mấy người lại đến đây gây phiền phức cho bà chủ của chúng tôi, sự tình sẽ không dễ giải quyết như thế này đâu.”
"Anh yên tâm, anh yên tâm, chúng tôi tuyệt đối sẽ không bao giờ đến nữa."
Những người cho vay nặng lãi lên tiếng bảo đảm.
Lý Hoa Ân giống như con lợn chết bị người khác kéo đi, chẳng bao lâu sau ba người đàn ông rời đi.
Cảnh tượng hoàn toàn khác với những gì Phương Bình tưởng tượng trước đó.
Khi ba kẻ cho vay nặng lãi đi ngang qua cô, họ thậm chí còn cúi đầu không dám nhìn cô, như thể cô là một loài mãnh thú nào đó.
Phương Bình bàng hoàng nhận ra, hình như có cái gì đó khác lạ.
Cô nhìn về phía bảo vệ: "Cảm ơn anh.”
"Không, không, không cần cảm ơn" Nhân viên bảo vệ phụ trách canh cổng hôm nay vội vàng xua tay: "Đây đều là Hồ tổng dặn dò, ngài ấy nói gần đây có thể sẽ có một người như vậy đến, bảo chúng tôi chú ý kỹ.”
Anh chàng bảo vệ xấu hổ cười: "Ngài ấy còn nói, ai bắt được người này sẽ được thưởng 1000 nhân dân tệ.”
“Hồ tổng đã sớm dặn dò rồi sao?” Phương Bình hỏi.
"Đúng vậy" Đội trưởng đội bảo vệ mở miệng nói: "Ngài ấy còn cố ý dặn dò chúng tôi đi thông báo cho mấy tên cho vay nặng lãi, nhưng mà họ không nghe, hết lần này tới lần khác gây rắc rối cho Hồ tổng.”