Mẹ Kiếp! Tôi Xuyên Thành Nữ Phụ

Chương 27


Những giấy tờ văn kiện cùng những công việc cần xử lý cuối cùng cũng đã xong, anh đứng dậy thấy một bóng người nhỏ nhắn đang ngồi cuộn tròn ở ngoài cửa, sao lại có người ngốc như vậy cơ chứ, cô vậy mà ngồi đợi anh rồi ngủ quên, bản thân bị thương đầy người như vậy tại sao không nói ra chứ.

Lắc đầu tiến lại gần cô, đưa tay chạm nhẹ vai muốn đánh thức cô dậy nhưng có gọi bao lâu thì cũng không thể đánh thức được, anh thở dài một hơi vòng tay muốn bế cô lên.Đang dần chìm vào giấc ngủ tôi cảm nhận có một bàn tay lạnh lẽo chạm vào người, giật mình từ từ mở mắt, đập vào mắt tôi là khuôn mặt tràn đầy vẻ ôn nhu, mỗi đường nét thật tinh xảo và đẹp đến chói mắt, nhất định bản thân còn đang mơ mới gặp một anh chàng đẹp trai như vậy, anh ta đưa mắt nhìn thẳng vào tôi..

bốn mắt nhìn nhau thời gian dường như dừng lại ở khoảnh khắc này vậy, dù không biết bản thân là đang mơ hay thật chỉ biết hiện tại tôi không muốn bỏ lỡ cơ hội này, đưa tay nắm cổ áo kéo anh ta gần lại rồi từ từ hạ xuống một nụ hôn.

Hương thơm từ cơ thể đầy nam tính và mạnh mẽ bao bọc kìm hãm thân thể tôi, cảm giác mềm mại mát mẻ chúng chân thật và dễ chịu đến mức tôi chỉ muốn chìm đắm mãi vào nó, có lẽ vì bất ngờ nên cơ thể anh ta hơi cứng nhắc nhưng chỉ vài giây sau liền nắm thế chủ động còn tôi chuyển thành thế bị động.

Bàn tay đang ở vai tôi từ từ di chuyển ra đằng sau gáy, cảm giác lạnh lẽo từ bàn tay ấy truyền đến cơ thể khiến tôi như tan chảy, các ngón tay từ từ luồn vào tóc tôi nắm nhẹ bởi vì bất ngờ bị đau tôi hơi hé miệng càng tạo cơ hội để anh tiến sâu hơn, bàn tay còn lại đặt dưới eo mạnh mẽ kéo tôi sát lại gần hơn.


Môi lưỡi cuốn quýt một hồi lâu cơ thể tôi như bị anh ta rút đi hết sinh lực, cả người mềm nhũn tựa vào người anh, thấy tôi dần như sắp tắt thở anh mới buông tha đôi môi ra, không dừng lại ở đấy anh từ từ di chuyển xuống cổ cảm giác đau đớn truyền tới làm tôi như bừng tỉnh, nội tâm nói với tôi đây là sự thật không phải là mơ, hoảng loạn vội đưa tay đẩy mạnh người đàn ông trước mặt ra.

Cái quái gì đây, tôi giật mình nhìn người đàn ông trước mặt, không phải một anh đẹp trai nào đó trong mơ mà là cái tên Darius..Anh vội đứng dậy, bước ra ngoài làm mặt như không có chuyện gì, dù bản thân còn đang hoang mang nhưng tôi cũng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh đứng dậy chạy theo sau lưng anh.

Cả đoạn đường chúng tôi không ai nói tiếng nào, nhớ lại cảnh tượng lúc nãy không khỏi đỏ mặt, đôi môi vẫn còn cảm giác đau..Về đến phòng ngủ của anh, tôi lấy lại bình tĩnh nghiêm túc làm nốt công việc cuối ngày.

Giúp anh cởi bỏ lớp áo ngoài treo lên rồi vào nhà tắm pha nước cho anh.Darius cũng chưa phải chưa từng hôn cô gái nào nhưng không hiểu tại sao với cô gái này luôn mang cho anh những cảm xúc thật khó tả, thời gian dù có quay lại khoảnh khắc ấy anh tuyệt đối không hối hận, bản thân vẫn muốn thử cảm giác ấy lần nữa và chỉ mình anh mới được cảm nhận chúng mà thôi.

Lúc cô giúp anh cở áo, vết hôn ở cổ vẫn còn ở cổ như đánh dấu chủ quyền của anh lên đó, hài lòng mà thầm thỏa mãn.

Lúc đó quyết định giữ lại cô bên mình đúng là chính xác.Sau khi pha nước tắm cho anh ta xong, công việc của ngày hôm nay cuối cùng đã kết thúc tôi nhanh chóng rời đi.* * *Sáng sớm hôm sau tôi lại thức dậy tiếp tục công việc thường lệ, dường như sự cố ngày hôm qua cả tôi và anh đều coi như không có gì, không ai trong chúng tôi nhắc lại hay đề cập lại nữa.

Sau khi chuẩn bị bữa sáng và dọn dẹp mọi thứ xong cũng đến buổi trưa luôn rồi, dù bản thân không muốn đến khu nhà ăn nhưng không thể để bản thân kiệt sức được.

Hôm nay mọi thứ thật yên lặng, tôi thấy một bóng người quen mắt chính là Sira nhanh chóng tiến lại ngồi cạnh cô ấy vui vẻ hỏi han:"Chúng ta lại gặp nhau rồi này, các vết thương của cô đã xử lý ổn chưa?"Sira ngạc nhiên khi thấy tôi nhưng cũng nhanh chóng đáp lại với giọng điệu có chút vui "Uh..


tôi đã xử lý rồi, còn..

cô?"Bất giác nhớ đến cảnh tượng ngày hôm qua được Darius xử lý vết thương không khỏi xấu hổ "Đã ổn cả rồi"Sira nhìn một bên má vẫn còn hơi sưng đỏ mà cúi mặt "Xin..

lỗi"Khá bất ngờ trước lời nói ấy nhưng tôi cũng nhanh chóng vui vẻ vỗ nhẹ vai cô ấy "Không sao đâu, cô thì có lỗi gì chứ, dù sao đám người đó cũng là nhắm vào tôi từ trước rồi""Mà Sira này, cô hơn tuổi tôi mà..

dù sao cũng nên đổi lại cách xưng hô chứ nhỉ, tôi sẽ gọi cô là chị được chứ?"Sira dù hơi bối rối nhưng cũng gật đầu, vui vẻ ngồi nói thứ chuyện với Sira, quan hệ chúng tôi cũng ngày càng thân thiết hơn.

Đồ ăn vừa được dọn lên tôi nhanh chóng lấp đầy bụng, đột nhiên nghe được những lời bàn tán:"Mấy cô biết chuyện gì chưa?""Sáng nay phát hiện ra thi thể của Lin ở sau vườn đúng không""Không biết cô ta đắc tội ai mà lại bị hành hạ như vậy, thật đáng sợ""Uh.

Nghe bảo chân trái cô ta bị đập nát, sau lưng cũng chị đánh, nửa bên mặt không còn nguyên vẹn, giữa bụng thì bị đâm, nghĩ lại vẫn còn sợ nữa đây"Nghe xong bản thân chợt rùng mình một phen, không cần chính mắt nhìn chỉ nghe thôi cũng có thể hiểu được mức độ tàn nhẫn ấy.


Chợt khựng lại, bản thân như hiểu ra được gì đó những vết thương mà cô gái kia phải chịu thật trùng hợp với những vết thương trên người tôi, một suy nghĩ ớn lạnh thoáng ra, không lẽ là anh ta làm nhưng mối quan hệ của chúng tôi chỉ là chủ tớ việc gì anh ta phải làm đến mức như vậy, tôi đã quên rồi hay sao anh ta là tên bệnh cỡ nào, từng nói tôi là món đồ chơi của anh ta cơ mà hẳn là không muốn kẻ khác đụng hư thứ đồ của anh ta với lại chỉ có mình anh ta là biết chi tiết những vết thương trên người tôi ngày hôm qua, không thể nào trùng hợp như vậy được.

Quyết định tối nay phải anh ta mới được, nhìn Sira chẳng ăn được bao nhiêu tôi xót xa "Chị à, người không ăn uống đầy đủ thì sao có sức được chứ" nói xong tôi gắp vào bát cho cô ấy thêm ít thịt, quyết tâm đợi cô ấy ăn hết mới chịu đi, cái tật xấu của tôi là cứ thân với ai hay yêu quý ai là sẽ hết lòng với người ta, thật không biết điều đó tốt hay xấu nữa..Nhìn vẻ mặt cương quyết của tôi Sira đành chiều ý tôi mà ngồi ăn từng chút một.

Ăn xong tôi cùng Sira bước ra ngoài, không hiểu vì lý do gì những hầu gái còn lại hôm nay không gây sự hay dám liếc nhìn tôi cùng Sira nữa, cùng đi trên hành lang tôi bất giác hỏi Sira "Chị biết sao đám người hầu hôm nay lại yên lặng như vậy không? Còn Arika cô ta đâu rồi nhỉ?"Trong mắt Sira hiện lên một tia lạnh lẽo nhưng nhanh chóng biến mất, cô ôn nhu nói "Nếu bọn họ dám nhiều lời ta sẽ làm chúng không thể mở miệng được nữa"Giật mình trước câu trả lời ấy tôi quay lại nhìn, có lẽ sợ làm tôi sợ hãi chị ấy chỉ nở nụ cười nhẹ giải thích "Lần này để chị bảo vệ em"Không hiểu những ẩn ý của chị ấy, bản thân cũng không để tâm đến nữa bây giờ tôi chỉ muốn đến hỏi Darius về chuyện kia mà thôi.

Tạm biệt Sira quay lại tiếp tục công việc, lần này rút kinh nghiệm nhất định không dám ngủ gục nữa, đứng nghiêm túc ở ngoài cửa đợi anh ta làm xử lý công việc..

Bình Luận (0)
Comment