Mê Vợ Không Lối Về

Chương 1565

Chỉ một thoáng lơ đễnh là đứng trước vành móng ngựa ngay, một năm qua đi, anh ta mới hơi an tâm một chút ít, tại sao đột nhiên cô gái này lại nhắc tới?

 

“Cô là ai? Đừng nói với tôi rằng cô là cái kẻ đã chết kia.” Ánh mắt người đàn ông nhìn cô nghiêm nghị.

 

Tông Ngôn Hi nhún vai: “Nếu tôi nói đúng là tôi thì anh có tin không?”

 

“Không tin, cô ta đã chết rồi, nếu như không nằm ngoài dự đoán thì giờ này ngay đến xương cốt cũng đã hóa thành tro.” Năm xưa anh ta đã kiểm tra và xác nhận đích thực cô ta đã chết.

 

“Anh thật sự chắc chắn? Cô ấy đã chết?” Tông Ngôn Hi cười hỏi.

 

Thật ra cô cũng không biết một nam một nữ chết trong trận hỏa hoạn năm xưa là ai, càng không biết tại vì sao hai người đàn ông hại cô lại mất tích.

 

Nhưng cuộc trò chuyện của anh ta và Lăng Vi hôm đó, họ cũng không hay biết.

 

Đã vậy thì, chẳng phải cô cứ nói bừa thế nào cũng được ư?

 

Giờ nghĩ lại có rất nhiều chuyện năm xưa không thể nào giải thích được. cái chết của cô được che đậy kín kẽ đến như thê,s tất cả mọi người đều cho rằng cô đã chết.

 

Người hại cô, ngoại Lăng Vi ra, còn có hai kẻ gây án đã mất tích.

 

Cô không hiểu những chuyện này là sao, nhưng hiện tại cô phải lợi dụng vin vào đó.

 

“Anh không thấy làm lạ là tại sao hai tên đàn em của anh lại biến mất tăm mất dạng, sống không thấy người, chết không thấy xác à?”

 

Sắc mặt người đàn ông không còn bình lặng: “Cô biết?”

 

“Dĩ nhiên là tôi biết.” Tông Ngôn Hi điềm nhiên trả lời: “Vì là do tôi giết.”

 

Người đàn ông thất kinh, đứng bật dậy khỏi bàn: “Cô đã giết người của tôi.”

 

Tông Ngôn Hi vẫn ngồi yên, không thay đổi tư thế, chỉ hơi ngước lên, nhìn thẳng vào mắt anh ta: “Người của anh, nhưng bọn họ muốn giết tôi.”

 

“Họ chỉ nhận lệnh hành động, người thực sự muốn giết cô là Lăng Vi.” Người đàn ông ra sức thanh minh.

 

Tông Ngôn hi cười: “Người chấp hành cũng có tội.”

 

“Không đúng, cô đã làm như thế nào?” Người đàn ông bắt đầu cảm thấy lòng dạ thấp thỏm.

 

Dường như cô biết rất nhiều điều.

 

“Chắc có lẽ anh biết người mà Lăng Vi muốn hại chết là ai chứ?”

 

“Tất nhiên! Là người thừa kế tập đoàn Vạn Việt, con gái duy nhất của Tông Triển Bạch, có hai người anh trai, một người là chủ tịch tập đoàn JK ở thành phố C, người còn lại nghe nói hai mươi ba tuổi đã mang quân hàm cấp bậc sư đoàn trong trường quân sự, dĩ nhiên được tất cả mọi người yêu thương.”

 

Ban đầu dĩ nhiên anh ta không hề biết người mà Lăng Vi muốn hại chết là cô, nếu biết thì anh ta đã không hợp tác với Lăng Vi.

 

Sau khi sự việc xảy ra rồi anh ta mới biết, hơn nữa mọi chuyện sau đó rất yên bình, phía cảnh sát cho biết cô tự sát, cũng không đi sâu vào điều tra, sự việc dần dần cứ thế lắng xuống.

 

Khi ấy anh ta nghĩ, chắc chắn người nhà của cô cũng tin rằng cô tự sát nên không truy cứu, nhưng lúc này nghĩ lại mới thấy nhiều khúc mắc, con gái chết mà tại sao lại không điều tra?

 

Bên phía cảnh sát cũng chỉ đưa ra kết luận là tự sát, không hề truy cứu.

 

Người đàn ông bắt đầu hoang mang, nhìn cô từ trên xuống dưới, nhìn đi nhìn lại vẫn không thấy giống cô chủ cành vàng lá ngọc ban đầu kia.

 

“Cô…”

 

“Đã hiểu ra chưa?” Cô nghiêng người về phía trước: “Đừng ngạc nhiên quá, hiện giờ kỹ thuật phẫu thuật thẩm mỹ tiên tiến, chẳng qua là tôi đã đi phẫu thuật thẩm mỹ thôi.”

 

“Chính cô đã khiến họ chết mất xác? Làm cho không ai điều tra ra được bất cứ dấu vết gì?” Tuy anh ta đặt câu hỏi phỏng đoán nhưng thực chất trong lòng đã khẳng định.

 

Anh ta cũng từng nghĩ có thể hai người đó đã chết, nhưng anh ta không điều tra ra được gì, không chứng minh được rằng họ còn sống, cũng không sao xác thực được họ đã chết, cứ thế biến mất biệt tăm biệt tích.

 

Hình như anh ta nghe đồn rằng trước đây Tông Triển Bạch có người bạn làm công an, sau này thăng quan tiến chức nên mới được điều đi.

 

Họ có mối quan hệ là người làm trong ngành.

 

Muốn che giấu một vài sự việc không hề khó khăn.

 

Tông Ngôn Hi tươi cười: “Anh thấy sao?”

Bình Luận (0)
Comment