Lê Ngạo đứng trên lưng Tá Lạp Khắc Tư, chẳng thèm để ý đến cái bộ lông xù xù khiến mặt mình trông chẳng chút uy nghi nào, vẫn nghiêm túc dạy bảo mọi người: “Giống như thế này, phải xới tơi đất lên mới được.”
Dị chủng nghe theo sự chỉ huy, chiếc sừng khổng lồ cúi xuống xới đất qua lại vài lần, có thể làm cho mảnh đất vốn hơi cứng rắn trở nên mềm xốp.
【 Đạo lý thì tôi đều hiểu, nhưng cái này tôi thật sự không học được... 】
【 Ai mà học được chứ? (đỡ trán) 】
Người quay phim không dám tiến lại gần, chỉ quay ở khoảng cách hơi xa một chút, thấy con quái vật khổng lồ kia vô cùng ngoan ngoãn đi theo sự chỉ huy của chú mèo, không hề giẫm lên phần đất mới xới xong.
Sau khi xới tơi toàn bộ đất, Lê Ngạo trượt dọc theo cổ Tá Lạp Khắc Tư xuống, xách chiếc thùng nhựa trở lại khu vườn ươm.
“Bây giờ có thể gieo hạt rồi.” Vừa nói, cậu vừa thong thả rải hạt giống dọc theo con đường mình đi. Cách làm chẳng theo quy củ ấy khiến cho những người xem livestream bắt đầu nghi ngờ.
【 Làm thế này thật sự có thể sống được sao? Tôi là chuyên viên gieo trồng, hạt giống cà rốt rất nhỏ, khi chúng tôi gieo trồng sẽ trộn nó với hạt cát rồi mới gieo, tránh cho hạt giống bị dày đặc. Mỗi hạt giống đều phải tính toán kỹ khe hở khi gieo mới được chứ! 】
Chuyên nghiệp hay không chuyên nghiệp, mèo dũng mãnh không hiểu và cũng không cần phải hiểu. Khi tinh thần lực trong tiềm thức được nhẹ nhàng thả ra, những hạt giống kia liền nhanh chóng nảy mầm, hé ra những mầm non bé xíu xanh mướt.
【 Không phải chứ, tôi bị mù à? Có phải là nảy mầm không? Hả? Mới có vài phút thôi mà? Hả? Vừa gieo xuống đất đã nảy mầm? 】
【 Tôi cũng không bỏ sót bước nào cả mà, sao mà lại nảy mầm rồi? Má ơi, thế là có ý gì? 】
Dưới ống kính rõ nét tuyệt đối, mọi người ngây người phát hiện những hạt giống kia bắt đầu tự mình "chạy" đi. Chúng đi theo sau lưng mèo nhỏ, tự động tìm vị trí tốt nhất cho mình, từng hạt từng hạt lần lượt chui xuống đất.
【 Mẹ ơi, lấy cho con thuốc nhỏ mắt đi, hạt giống thành tinh... Không, cái quái gì thế này? Những thứ này là cái gì thế? Mấy hạt giống này... ổn không vậy? 】
Thực ra Delphi chưa từng chính thức giới thiệu phương thức gieo trồng của mình, chỉ viết bốn chữ: “Đều là tự động".
Người khác sẽ không thấy lạ, dù sao kỹ thuật tự động hóa gieo trồng của máy móc rất phổ biến, việc bảo dưỡng về sau mới là phiền phức. Nhưng hóa ra cái “đều là tự động" của các người, là chỉ hạt giống tự động hoàn toàn sao? Hả?
Kỳ thực không phải vậy, những người khác gieo trồng vẫn phải tốn công sức, chỉ có chú mèo này là ngoại lệ.
Móng vuốt cậu tuy ngắn, nhưng làm việc lại nhanh nhẹn đến bất ngờ. Vẫy vẫy vài cái là làm xong, rồi chỉ huy mấy con Đường Lang Quái tưới cây.
Sau đó cậu đi đến cái thùng nhỏ tìm kiếm thứ gì đó, lấy ra một chiếc bình con, rồi e thẹn mà quay lại trước ống kính.
“Chào mọi người, sau đây ta xin giới thiệu đến mọi người một loại phân bón tổng hợp.”
Cậu ngồi xổm trên mặt đất, hai móng vuốt nâng chiếc bình nhỏ đó lên, đôi mắt sáng lấp lánh giơ lên cho ống kính xem: “Nó được rất nhiều ông bà, cô chú cùng nhau làm ra, có thể, có thể tăng sản lượng thu hoạch.”
Cậu cố gắng nhớ lại lời thoại đã học, nhớ lại nhiệm vụ mà đại thần Shelby đã nhờ cậy, rồi nói tiếp: “Nó có thể giúp thực vật sinh trưởng tốt hơn, không chỉ rau dưa mà cây ăn quả, hoa đều sử dụng được, cái này dùng chung được hết nha. Phương thức mua sắm có ở trên website chính thức của Delphi, mọi người có thể đặt hàng theo nhu cầu, cảm ơn mọi người!”
Hoàn thành nhiệm vụ được ông Shelby nhờ, Lê Ngạo nhẹ nhõm hẳn. Cậu lại cúi mình chào một lần nữa: “Mọi người đã học được cách trồng trọt chưa? Học xong rồi vậy thì chúng ta đi thu hoạch quả nha.”
Cậu nói rồi mở đôi cánh nhỏ vẫn còn múp míp của mình, mang theo thân hình tròn vo bay lên, bay xiêu xiêu vẹo vẹo đến cây cà chua tươi tốt ở bên cạnh.
【 Học xong rồi... ( ngây ngô ch** n**c miếng ) 】
【 Học kiểu gì đây? Cái anh mèo chuyên viên gieo trồng trên kia ơi, anh có thể phổ cập khoa học một chút xem cái này có đúng không ạ? 】
【 Tôi xin rút lại lời nói mình là chuyên gia... Chuyên gia không đấu lại thiên phú dị bẩm ( ngây ngô ch** n**c miếng )】
Ngay lúc những người này đang than khóc vì thế giới này không khoa học, website chính thức của Delphi đã bị một đám người muốn mua phân bón tràn vào.
【 Một trăm nghìn một bình, đắt quá! 】
Một Delphi vốn dĩ không giao dịch với bên ngoài lại lần đầu công khai bán hàng, thế mà lại rao bán với giá cao đến thế, khiến những người dân thường không có khả năng chi trả phải kêu trời.
【 Còn có bán hạt giống nữa sao? Hạt giống cũng đắt quá, gấp mười lần giá Liên Bang bán... Giới thiệu nói chỉ cần làm theo quá trình gieo trồng là có thể nảy mầm một trăm phần trăm. Cho dù là một trăm phần trăm thì cũng quá đắt rồi còn gì? 】
【 Hơi quá đáng rồi đó, đắt thế. Nhìn tài liệu thì nói là trồng ra cũng chỉ là trái cây bình thường ăn ngon thôi, không có khả năng chữa bệnh, vậy tôi mua làm gì? Tôi mua hạt giống Liên Bang không phải thơm hơn sao? 】
【 Lầu trên mắc cười thật đấy, hạt giống của Liên Bang có tỷ lệ nảy mầm 90% nhưng người thường căn bản không trồng được. Bạn thấy Liên Bang bán rẻ thì bạn đi mua ở chỗ Liên Bang đi. 】
Thật ra những hạt giống này chính là lô hàng phế phẩm mà Delphi đã mua lại từ nhiều nơi cách đây vài năm. Sau khi được tinh thần lực của mèo con tẩm bổ, đương nhiên chúng có thể đạt được tỷ lệ nảy mầm một trăm phần trăm.
Giờ đây vị thế của bên mua và bên bán đã đổi chỗ, không biết Liên Bang sẽ cảm thấy thế nào khi phát hiện ra lô hạt giống này chính là lô hàng mà họ đã bán đi ban đầu.
【 Cấp báo! Mọi người nhanh vào xem, đó là khu vực giao dịch với doanh nghiệp của Delphi, nhảy sang đó sẽ có khu giao dịch của Miêu Đại Vương, chỉ bán cho dân thường thôi huhu, mọi người mau vào xem đi! 】
Website chính thức của Delphi rất phù hợp với ấn tượng của người dân Liên Tinh về họ.
Phong cách tối giản, lạnh lùng. Nhưng khi nhấp vào một nút để di chuyển, họ ngẩn người trước giao diện với hình ảnh một chú mèo dễ thương đang ngoáy đuôi. Website được thiết kế đầy vẻ ngây thơ, mộc mạc, bên trong bày bán một số gói hạt giống nhỏ, cùng với những lọ phân bón nhỏ. Giá cả đều là một đồng, tất nhiên yêu cầu phải tự đến lấy hàng.
Không hề có bất kỳ phần giới thiệu nào, chỉ có vài dòng chữ viết tay trông giống hệt như của trẻ con. Cuối cùng là một dấu chân hoa mai màu hồng nhạt làm dấu: "Chào bạn, đây là cà rốt. Chào bạn, đây là cải thảo. Chào bạn, đây là phân bón tổng hợp, không cần dùng nhiều đâu nha."
Với giá một đồng, đây không còn là bán hàng mà gần như là một hành vi ban tặng, khiến người dân Liên Tinh một lần nữa không thể nói nên lời.
Các anti-fan muốn tìm cớ để chỉ trích, nhưng họ có thể bắt bẻ điều gì đây? Hạt giống và phân bón với giá một đồng, đặt ở đâu để có cái giá này?
Họ không phải chưa từng thử gieo trồng. Cho dù là hoa hay rau củ bình thường, người dân căn bản không thể trồng thành công. Ngay cả khi mua đất sạch đã qua xử lý và hạt giống có tỷ lệ sống sót cao, việc gieo trồng cũng gần như không thể thành công.
Rất nhiều người Liên Tinh từ khi sinh ra chỉ ăn dịch dinh dưỡng. Những hành tinh có trình độ văn minh thấp, vừa mới kết nối vào Tinh Võng, thậm chí cả đời cũng chưa từng được ăn rau củ tươi.
Nhưng giờ đây một hy vọng mới đang bày ra trước mắt họ. Chỉ cần có đất sạch và nước, họ có thể tự mình trồng được rau dưa? Họ vui mừng, họ cũng không hề tham lam, chỉ cần một chút thôi, thậm chí vài tháng trồng được một cây cũng đã là tốt lắm rồi.
【 Một người chỉ được mua một lần mỗi tháng. Muốn đến khu nông nghiệp Khanil của Delphi để mua hạt giống nhưng mà xa quá, vé tàu đắt khủng khiếp, tôi đã tiết kiệm hơn nửa năm rồi mà vẫn còn thiếu một nửa, phải làm sao bây giờ ( rơi lệ ) Tiền của người thường sao mà khó kiếm thế. 】
【 Ha ha ha ha, tôi đã xuất phát đi mua rồi! Để chữa bệnh Dum cho vợ, một năm trước tôi đã chuyển cả gia đình đến cư trú ở một hành tinh rất gần tinh hệ Delphi, đây quả thực là quyết định sáng suốt nhất của tôi từ nhỏ đến lớn! 】
【 Lầu trên, tôi cũng vậy! Mấy bạn thật sự không biết ở gần đây tốt thế nào đâu. Khu Khanil không có cảng nên không quá náo nhiệt, nhưng không phải kiểu ồn ào mất trật tự, mà là rất có trật tự. Đồ dùng sinh hoạt phải dựa vào các hạm thương mại khi dừng chân, giá cả có hơi đắt, nhưng không phải không thể chịu được. Bạn cũng có thể tự lái hạm thương mại của mình ra ngoài mua đồ rồi quay về. Hơn nữa nhờ sự tồn tại của Delphi, nơi đây trong phạm vi mấy ngàn dặm ánh sáng đều rất an toàn, không có một con dị chủng nào (trừ mấy con của mèo điện hạ nuôi ra...). Hiện tại giá nhà ở đây cũng rất rẻ! Tóm lại, tôi thực sự rất khuyến khích những người cần chữa bệnh lâu dài đến đây cư trú. 】
Tinh hệ nơi Delphi tọa lạc khá xa so với quần tinh hệ Liên Bang phồn hoa.
Nơi này trong mắt mọi người trước đây là khu vực hoang dã, là khu vực phong kiến. Nhưng thực ra, những thương nhân tinh mắt và tham lam đã sớm xin được quyền sử dụng đất ở một tinh cầu gần Delphi, dựng sẵn nhà cửa, chỉ chờ đến khi được phép bán ra là có thể làm giàu.
Trong suốt bốn năm không hề hay biết, tinh hệ Delphi đã được bao quanh bởi các khu dân cư, không khác gì thủ đô tinh của Liên Bang.
Ngay cả Leganes Đời Thứ Nhất - người đã phát động Chiến tranh phản công của nhân loại và Ariya Leganes - người suýt chút nữa đã thống nhất Liên Tinh, cũng chưa từng làm được điều này.
Thế mà chú mèo nhỏ này không tốn một binh một tốt đã làm được.
Cậu mới chỉ mười tuổi, thậm chí hoàn toàn không hề ý thức được tầm ảnh hưởng mà mình tạo ra. Cậu chỉ đơn thuần là trồng trọt, rồi vô tư phân phát những trái cây đó cho những người cần.
…
Làm việc vất vả cả ngày, mèo con nằm dài trên giường, vẻ mặt nghiêm túc kiểm tra tài khoản ngân hàng của mình: “1, 2, 3, 4... 8...”
Tám số 0 là bao nhiêu tiền? Con số này đã vượt quá khả năng tính toán của một học sinh lớp ba.
Ngân Dực lặng lẽ quan sát, chợt cảm thấy có thể nhìn thấy biểu tượng "đang tải chỉ số thông minh" xoay tròn trên mặt cậu. Đáng tiếc, quá trình tải lại thất bại. Cậu nhóc nhìn sang người máy với vẻ mặt đầy “tri thức”: “Cơ ơi, bấy nhiêu đây có thể mua được bao nhiêu đồ ăn nha?”
“Có thể mua được rất nhiều đồ ăn.”
Mèo dũng mãnh ngây ra, đại não lại tiếp tục tải nửa ngày, rồi cúi đầu nhìn con số trên tài khoản...
Bỏ cuộc.
Dù sao tiền bán đồ đều do mấy chú râu xồm quản lý, họ cũng sẽ không lừa tiền của mèo con. Cậu chỉ biết số tiền này rất nhiều, lập tức hào phóng tuyên bố: “Chờ ngày mai tớ đi mua hạt dưa dữ liệu cho cậu nha, mua thật nhiều luôn.”
“…” Người máy tự kiểm điểm hai giây vì vừa mới chê mèo chân ngắn là đồ ngốc, rồi lặng lẽ quay người đi chuẩn bị bữa khuya.
…
Đúng vào kỳ nghỉ thu, cũng không có bài tập nghỉ lễ, mèo con bận rộn cả ngày cũng không cần đợi người máy cho phép, tự mình nhấp vào phim hoạt hình rồi xem.
Vừa xem vừa gọi điện thoại cho cún con. Điện thoại “tu tu tu” vang lên hơn mười giây mới được kết nối: “Lê Ngạo.”
“Huân, cậu đã ăn cơm chưa?” Chú mèo lắm lời lập tức bắt đầu kể cho cún con của mình nghe hôm nay đã làm gì: “Tớ quay phim tài liệu đó nha, chú ấy nói tớ rất đẹp, lên hình cực kỳ ăn ảnh, còn nói lông tớ sáng lấp lánh nữa. Đó là đương nhiên rồi, tớ l**m lông mỗi ngày mà! Cậu ở bên ngoài thế nào rồi? Tiểu Logic có nghe lời cậu không? Cậu không được bắt nạt nó nha, mặt nó vốn đen đen, bị cậu dọa đến nỗi còn biến trắng luôn đó.”
Lần này Tiểu Logic ra ngoài, mục đích chính là để sinh sôi nảy nở. Nó vốn là sinh mệnh được thôi sinh từ tinh thần lực của Lê Ngạo, mà cách nó sinh sôi lại chẳng cần đi qua vực sâu, cũng chẳng cần có bạn đời, nó chỉ cần tự mình phân tách, liền có thể tạo ra vô số cá thể mới.
Những cơ thể ấy kế thừa một phần ý thức của chủ thể, nhưng đồng thời lại là những sinh mệnh hoàn toàn mới.
Điều này cũng có nghĩa là tất cả những dị chủng mới sinh ra ấy sẽ vô điều kiện tuân theo mệnh lệnh của Lê Ngạo.
Chúng sẽ mở mang bờ cõi trong vũ trụ, thậm chí có thể sánh vai cùng nhân loại chiến đấu.
Lê Ngạo hoàn toàn không biết gì về tất cả những chuyện này, cậu vẫn đang lo lắng: “Tuy rằng Số 1 nói Tiểu Logic đã lớn lắm rồi, nhưng nó mới 4 tuổi thôi mà, cậu là chú cún lớn mười tuổi, không được bắt nạt Tiểu Logic nha.”
“Tớ không có bắt nạt nó.” Giọng Huân nghe có vẻ hơi buồn: “Lê Ngạo bất công, cậu không thích cún con nữa, chỉ thích Tiểu Logic.”
“Không có đâu, không có đâu.” Chú mèo này trước nay luôn mềm lòng trước lời ngọt. Nghe thấy giọng nói thút thít tủi thân của chú cún, cậu lập tức đau lòng: “Tớ thích Huân nhất mà, tớ sẽ kiếm thật nhiều tiền, rồi mua đồ ăn ngon cho Huân.”
“Tớ cũng nhận được tiền lương rồi, về sẽ mua bánh kem nhỏ cho Lê Ngạo ăn.”
“Tuyệt quá, tớ muốn ăn vị việt quất, socola cũng ngon nữa...”
Hai đứa trẻ bé tí tẹo này, nói là ấu trĩ thì không hẳn, nói không ấu trĩ thì cũng không đúng. Có tiền, ngoài việc mua đồ ăn ra thì chẳng mua gì khác, dễ nuôi hơn con nhà người ta rất nhiều.
Chờ đến khi Ngân Dực bưng bữa ăn khuya trở về, nó phát hiện mèo chân ngắn đã ngủ rồi. Cậu nằm bò ra ngủ, hai bàn chân trái lộ ra đệm thịt hồng hào.
Mèo chân ngắn tuy không nói ra, nhưng thật ra đã mệt cả một ngày. Người máy nhẹ nhàng chạm vào móng vuốt cậu, nơi bị đỏ lên một chút vì đi lại quá nhiều. Nó đánh giá rằng tư thế ngủ này là do cậu bị đau chân và cảm xúc trong chương trình của nó chợt cảm thấy tức giận.
Cho dù chú mèo này có thiên phú dị bẩm trong việc trồng trọt, nhưng những tinh thần lực rót vào cùng số bước chân đã đi, chẳng lẽ không vất vả sao? Chân cậu đã ngắn, người ta đi một bước, cậu phải bước bốn năm bước mới theo kịp.
Làm gì mà phải vất vả đến thế? Người máy không thể lý giải được cái cảm xúc này trong chương trình của mình là gì. Nó tắt phim hoạt hình đi, lấy máy trị liệu đến chữa trị cho móng vuốt của mèo con.
“Cơ...” Trong lúc động đậy, mèo con rầm rì một tiếng: “Không cần, muốn ngủ...”
Ngân Dực đắp chăn cẩn thận cho cậu, nhẹ nhàng vỗ vỗ lên: “Ngủ đi.”
Tháng 10 thật tốt, không nóng không lạnh, rất hợp cho mèo.
Lê Ngạo ngủ một giấc đến khi tự nhiên tỉnh. Cậu chép chép miệng, mắt còn chưa mở, nhưng cơ thể đã theo bản năng bắt đầu l**m lông. Là mèo nên việc l**m lông giống như một chương trình đã được thiết lập sẵn, tự động khởi động với mức độ ưu tiên cực kỳ cao.
Cậu l**m l**m chân trước, ngửi thấy một mùi thơm trên móng vuốt. Cậu không biết đây là kem dưỡng móng mà người máy đã thoa cho mình, mà cứ nghĩ là bản thân mình thơm, rất tự mãn vì bị chính móng vuốt của mình mê hoặc.
Sau khi l**m cho phần lông ngực cũng mượt mà, vì không có cún con ở đây, phần lưng cậu đành chịu. Lê Ngạo ngơ ngác, có chút nhớ Huân, lẩm bẩm một tiếng: “Huân à.”
Kết quả lại có một giọng nói trả lời ngay lập tức: “Chào buổi sáng, Lê Ngạo.”
Mèo con sững sờ một lát, lúc này mới phát hiện hóa ra thiết bị liên lạc của cậu vẫn luôn mở từ tối qua và thiết bị liên lạc của Huân đã chờ cậu cả một đêm, chỉ để nói một tiếng chào buổi sáng.
…
Tác giả có lời muốn nói:
Ngân Dực lục lọi cơ sở dữ liệu, buồn rầu: Hôm nay nên làm món gì cho mèo chân ngắn đây?