Miêu Sinh Doanh Gia

Chương 98

Lượng huấn luyện thêm lại thêm, Diệp Bạch vẫn nhẹ nhàng tự do tự tại, trái lại những học viên kia đã bắt đầu thật sự thành chó, một khi chấm dứt thì quỳ rạp trên mặt đất không dậy nổi. Thậm chí còn có một số đã không theo kịp đội ngũ, ở nửa đường đã nằm úp sấp ngã trên mặt đất, cũng không có huấn luyện viên đến cưỡng chế bắt bọn họ chạy xong.

Mẹ nó dù sao lượng huấn luyện này thật sự quá nặng.

Chạy không xong hoàn toàn có thể hiểu, chạy xong toàn bộ điểm cao, về phần Diệp Bạch… tên nhóc đó thật sự là học viên mới à?

“Đây chính là lượng thi tốt nghiệp.” Trong đó có một huấn luyện viên run rẩy khóe miệng, “Đám học viên này là muốn nghịch thiên à, hai người kia còn giãy dụa chạy xong, mà bọn họ còn chưa nhập học đâu! Như thế cũng thôi, cậu nhóc tên Diệp Bạch kia là thế nào, cậu ta còn chạy đi chơi khắp nơi?”

Một huấn luyện viên khác vỗ vai anh ta, “Thoả mãn đi, lần này cậu ta chưa đến đoạt nước của ông.”

“…”

Mẹ nó giống như mấy ông không bị đoạt ấy, tên nhóc này quả thực hoàn toàn không có lý niệm cấp trên cấp dưới, không tôn trọng huấn luyện viên chút nào, nói đoạt là đoạt, hoàn toàn không có thương lượng. Mà mỗi lần bọn họ phòng đến phòng đi vẫn bị đoạt, lại bởi vì trong lòng tích tài không đành lòng răn dạy và quở mắng cho nên chỉ có thể tức ngực tổn hại nhau mấy câu.

Mấy người mang vẻ mặt phức tạp nhìn bên trong.

“Còn, còn tăng thêm không…” Một người trong đó không cam lòng hỏi.

Mấy người run rẩy khóe miệng, “Thêm cái gì mà thêm, lại thêm học viên thật sự sẽ tai nạn chết người, hơn nữa cậu nhóc Lâm Tinh kia quả thực không muốn sống, cậu ta lại chạy xong. Mà cậu ta còn là Beta không phải Alpha, trên sân nhiều Alpha đều mệt nằm úp sấp ở nửa đường hết rồi.”

Lại tăng nữa… Vạn nhất cậu nhóc này đầu óc không tốt mạnh mẽ chống đỡ thì sao?

Bọn họ là huấn luyện không phải chạy lấy mạng!

“Kiềm chế chút.” Một vị huấn luyện viên nhịn không được đi qua nâng người dậy giáo dục, “Đây là đang huấn luyện cũng không phải chạy lấy mạng, cưỡng ép chính mình để làm gì!”

Lâm Tinh thở một hồi, mới có thể mở miệng nói chuyện.

“Bây giờ là huấn luyện, một ngày nào đó nói không chừng chính là đào mạng, đến lúc đó sợ là phải mau hơn nữa, chạy thêm một km thì hi vọng còn sống càng nhiều.”

Huấn luyện viên ngược lại trầm mặc.

Sau một lúc lâu cảm khái học viên đợt này thật sự muốn nghịch thiên, ra một Diệp Bạch không nói, bên này Lâm Tinh cũng không yếu. Thậm chí nếu như không có Diệp Bạch mù nhảy nhót khắp nơi đoạt nước của bọn họ, Lâm Tinh này chỉ sợ sẽ trở thành người xuất sắc nhất trong đám học viên, đương nhiên không chỉ bởi vì biểu hiện trong khi huấn luyện.

Chỉ riêng câu nói vừa rồi, không phải học viên nào cũng có thể nói ra được.

Chỉ có Diệp Bạch nhìn vẻ mặt Lâm Tinh thoạt trông như bình thường lại cũng không phải không chịu được, tựa như đối phương thật trải qua hành trình đào mạng. Suy nghĩ đến hoàn cảnh tinh cầu đổ nát, cùng với tình huống lúc người này xuất hiện ở trong trí nhớ nguyên chủ, dường như thật sự từ nơi nào đó trốn tới, hơn nữa căn bản không phải là bị đòi nợ.

Nghĩ đến đối phương là Omega, Diệp đại meo mơ hồ đoán được một ít nguyên nhân.

Huấn luyện quân sự đã chấm dứt.

Điểm của đám học viên bọn họ đương nhiên được cao nhất, hơn nữa điểm của Diệp Bạch chói lọi bày ở đó, khiến vô số người cảm thấy mẹ nó đây không phải là thật chứ! Thoạt nhìn một thiếu niên Beta chiều chuộng như vậy, sao có thể đạt được điểm cao đến thế, lời này vừa mới nói ra miệng đã bị một Alpha ra tay giáo huấn.

Quân nhân đều sùng bái kẻ mạnh, Diệp Bạch rất cường đại, cho nên Alpha đó thừa nhận đối phương, cho dù đối phương chỉ là Beta.

Mấy ngày nay hình tượng của thiếu niên ở trong lòng bọn họ quả thực sắp bị nhìn lên.

Lượng huấn luyện nặng như vậy còn chống được không nói, lại vẫn một bộ thành thạo, thậm chí đến hai ngày cuối cùng các huấn luyện viên ‘gia tăng đặc biệt’ cho hắn cũng vẫn vui vẻ tiếp nhận, vẫn dáng vẻ thoải mái tự tại, nếu không phải tận mắt nhìn thấy cậu ta cũng không tin lượng huấn luyện của người này nặng cỡ vậy.

Nếu kém một chút có lẽ còn có thể không cam lòng, nhưng kém quá nhiều thì chỉ còn lại sùng bái, trước mắt tự nhiên không có khả năng khoan dung những người khác ở nơi đó đoán mò.

“Không phục đều đứng ra.”

Uy áp Alpha vừa ra, rất nhiều Beta không được tự nhiên lui về phía sau nửa bước, mấy Alpha khác cũng chỉ kiên trì mới không nhúc nhích. Diệp Bạch nhận ra người nọ là người chạy xong toàn bộ hành trình với Lâm Tinh, tố chất thân thể có cực tốt, tinh thần lực cũng cao, trước mắt trong đám học viên này hoàn toàn không có một người so được.

Bởi vậy, đương nhiên không ai dám đứng ra.

“Các cậu không phục ông đây phục, ngay cả ông đây đều không dám khiêu chiến còn dám hoài nghi điểm của Diệp Bạch, như các cậu cũng chỉ có phần xách giày, có thời gian đoán mò còn không bằng đi huấn luyện tiếp đi, tuy không cứu vãn được đại não sắp hoại tử của các cậu, nhưng có thể khiến tứ chi phát triển một chút, sau này lên chiến trường không bị chết quá nhanh.”

Diệp Bạch: “…”

Huấn luyện quân sự nửa tháng sao hắn lại không phát hiện trong đội có tên ăn nói ác độc như vậy nhỉ.

Nhưng sau khi trải qua việc này, người hoài nghi điểm số của Diệp đại meo cũng cấp tốc giảm bớt. Bởi vì lúc Alpha làm người chi phối luôn không quá coi trọng Beta, hạ thấp bọn họ một hai câu còn cảm thấy có thể là không nói thật, nhưng nếu là khen thì khẳng định là sự thật, không có Alpha nào có thể cam chịu hạ thấp thân phận đi cất nhắc một Beta như vậy.

Huống chi thừa nhận việc này còn không chỉ một người.

Cũng có huấn luyện viên ở nơi này cười lạnh không nói, trên nét mặt cơ bản chỉ có một khái niệm, đó chính là ‘Các cậu hoài nghi bọn tôi cho sai điểm, có muốn tiếp tục tới một lần nữa không?’.

Mọi người: “…”

Vừa mới thoát khỏi biển khổ, đương nhiên không ai nguyện ý lại nhảy vào.

Lúc phân lớp Diệp Bạch và Lâm Tinh lại cùng lớp, cả tên thiếu niên Alpha cùng mấy gương mặt quen thuộc khác. Lúc điểm danh Diệp đại meo lưu ý một chút, phát hiện cơ bản toàn bộ là những người mà lúc trước bọn họ cùng nhau huấn luyện. Còn lại không tới đều là học viên có độ chênh lệch về thành tích, càng về sau căn bản không theo kịp huấn luyện.

“Đây là… lớp thực nghiệm?” Lâm Tinh do dự nói.

Dù sao thứ này chỉ tồn tại ở trường học bình thường, trường quân đội là không có, hơn nữa trường quân đội đứng đầu lại càng không hề có tiền lệ. Nhưng tình huống trước mắt lại không cho phép cậu có ý nghĩ khác, hơn nữa lượng huấn luyện lúc trước của bọn họ thật sự khủng bố, căn bản không phải đang huấn luyện quân sự học viên bình thường, quả thực là đã tăng thêm mấy lần.

“Có lẽ trực giác là đúng, quả nhiên trong này có mục đích khác.”

Nói xong cậu nhìn Diệp Bạch, phải biết người này rốt cuộc nhận thức Cố thượng tướng, thỉnh thoảng còn ở trong túc xá liên hệ nhau, có lẽ đã biết việc lần này.

Diệp đại meo liếc cậu ta một cái, thầm nghĩ tôi biết cái gì.

Lúc trước chỉ biết là đám huấn luyện viên đang gây sức ép hắn, thuận tay lại thu thập đám học viên kia, hắn còn thuận miệng nhắc việc này với Cố Chiêu, cũng rất tự đắc ở nơi đó vui sướng khi người gặp họa. Lúc đó cũng không thấy Cố thượng tướng nhắc đến chính sách mới gì, lớp thực nghiệm vân vân, chẳng lẽ đây là ý tưởng đột phát?

Trở về Diệp Bạch đi hỏi Cố Chiêu.

Người sau gật đầu, “Lúc trước anh đã đưa ra kế hoạch này, chẳng qua những người đó vẫn cảm thấy không cần thiết, mãi đến khi em xuất hiện, cùng với một đám học viên lần này quả thực rất ưu tú mới hạ quyết tâm.” Dừng một chút, Cố thượng tướng vui mừng tỏ vẻ, “Chỉ cần một năm, chỉ cần đủ tư cách có thể vào quân đội thực tập.”

Khóe miệng giựt giựt, Diệp Bạch cảm thấy lý do gì đều là giả dối, cái câu cuối cùng mới là nguyên nhân chủ yếu.

“Này tính cái gì, thiên vị à?”

Cố Chiêu cười cười, “Trước kia không phải em từng nói à, có quyền không cần, quá hạn thì không còn giá trị, hơn nữa thật sự là bởi vì bọn họ rất ưu tú nên bên trên mới đồng ý, cũng không phải là anh độc đoán.”

Sự thật chính là như thế.

Năng lực của Lâm Tinh tất nhiên là không cần nói, Alpha lúc trước nói chuyện thay Diệp Bạch cũng rất có thiên phú, những người khác mặc dù không bằng hai người này lại cũng không yếu. So với học viên mới bình thường, bọn họ hoàn toàn mạnh hơn không chỉ một chút, thậm chí có một số người còn mạnh hơn học viên năm hai.

Bọn họ thiếu chỉ là một chút tri thức cần thiết.

Mà tinh thần lực của những người này cũng rất cao, học tập lên đương nhiên mau hơn học viên bình thường, để cho bọn họ đi học với mọi người chính là đang cưỡng bức bọn họ chậm lại tiến độ.

Điều này cũng không sáng suốt.

Bởi vậy rất nhiều nhân viên cấp cao của đế quốc ở phòng họp tranh luận tròn ba giờ mới thông qua đề nghị này, thành lập lớp thực nghiệm lấy đám người Diệp Bạch cầm đầu, cũng đặc biệt mời thượng tá có kinh nghiệm nhiều năm thực chiến đi giảng bài, còn tìm người ngoài định mức đến chỉ đạo, nghe nói là đại nhân vật cấp bậc thượng tướng đế quốc.

“Phỏng chừng chính là đến làm diễn thuyết…!”

Mọi người nghĩ như vậy.

Diệp Bạch từng bước từng bước nhìn sang, sau đó tùy tiện vỗ vai Lâm Tinh, tùy ý nói: “Đừng quá hưng phấn, nghĩ đến sau này huấn luyện, mỗi ngày mệt thành chó đi!”

Mọi người căm tức.

Lúc này có thể không nhắc đến những việc sốt ruột đó không.

Chẳng qua có thể đi vào lớp thực nghiệm chính là vinh dự, đừng nói đại biểu cho bọn họ ưu tú hơn học viên bình thường, cho dù ngày sau vào quân đội tư lịch cũng vô cùng đẹp. So ra huấn luyện trọng điểm tính cái gì, lúc huấn luyện quân sự biến thái như vậy bọn họ đều nhịn, dạy học bình thường cũng không nên khủng bố như vậy!

Dù sao còn có tiết văn hóa, vậy thật sự quá dễ dàng.

Diệp đại meo thầm nhủ các cậu nghĩ thật đơn giản.

Nhưng hắn cũng sẽ không đả kích những người này, để tránh bị đánh hội đồng, ngược lại nhàn nhã tự tại bắt đầu dạo khắp nơi trong sân trường, trong lúc còn thu được thư tình của mấy học viên nữ.

Tình huống này khiến học viên khác cực kỳ hâm mộ.

Nhưng ghen tị…

Người ta cũng không phải tiểu bạch kiểm, có thực lực có tướng mạo, bọn họ muốn nói mấy câu vẫn phải chờ tăng thực lực của mình lên trước mới được, khi đó mới có nắm chắc.

Chẳng qua, “Các cậu có ai biết vị thượng tướng nghe nói sẽ đến dạy học cho chúng ta là vị nào không?”
Bình Luận (0)
Comment