Minh Thiên Hạ (Full Dịch)

Chương 680 - Q3 - Chương 250: Phát Minh Giai Đoạn Sơ Cấp.

Q3 - Chương 250: Phát minh giai đoạn sơ cấp.

Tiền Đa Đa ôm một cái chậu không nhỏ trong lòng, bên trong toàn là nho mới hái.

Hình như nguyên nhân là ai đó nói với nàng là ăn nhiều nho thì trẻ con sinh ra mắt sẽ rất đẹp, như quả nho vậy, thế là Tiền Đa Đa liền thích ăn nho, ăn rất nhiều.

Đúng là mù quáng, nhưng vì con có thêm một ưu điểm, chẳng người mẹ nào ngại khổ công, huống hồ nho rất ngon nữa.

Chỉ mỗi tội ăn nho rất phiền, chẳng những phải bóc vỏ, còn phải nhả hạt, không thể cho tọt vào mồm cứ thế nhai nuốt thưởng thức.

Cho nên Tiền Đa Đa ăn một quả nhổ một lần, chẳng bao lâu dưới chân nàng đã có một đống vỏ với hột nho rồi, trước lúc kết hôn thì nàng ăn nho bóc vỏ từng chút một, ăn rất ưu nhã, hạt nhả ra để riêng ra đĩa, khi ấy nhìn nàng ăn thôi cũng là một hưởng thụ.

Giờ nàng lừa được một con heo ngốc rồi, không cần giữ ý nữa cứ vừa ăn vừa phun hạt phun vỏ phì phì.

Mà đâu chỉ có nàng, còn cả hai bà đỡ siêu cấp cũng tham dự.

Tiền Đa Đa là đại sư tỷ thư viện Ngọc Sơn, 500 đứa bé thuộc ba khóa đầu, không đứa nào là không thích nàng, lúc này thân thiết trò chuyện với Vương Tú và Cung Ngọc Như, trong điểm là vấn đề hôn phối của bọn họ.

Đám học sinh thư viện ba khóa đầu ở chuyện hôn nhân đại sự chẳng thuận lợi chút nào hết.

Nam tử còn đỡ, dù sao có tài học, có thân phận, có địa vị, xấu xí một chút, kiếm một lão bà xinh đẹp không phải quá khó.

Nữ tử thì xui xẻo lớn, các nàng trình độ quá cao, không chịu nổi nam tử tầm thường, còn bảo các nàng gả cho nông phu, thà chết còn hơn.

Muốn kiếm người thích hợp trong thư viện thì khó hơn lên trời, đám nam tử thư viện sớm truyền khẩu quyết cho nhau, một không cưới đồng song, hai không cưới Vân thị nữ.

Bởi vậy hôn sự của Vương Tú, Cung Ngọc Như còn gian nan hơn đám muội tử của Vân Chiêu.

“ Bỏ tiền kiếm nam nhân đẹp đẽ, sinh đứa con, sau đó đuổi nam nhân đó đi, sư tỷ thấy sao?” Vương Tú sớm tuyệt vọng với nam tử thiên hạ rồi, nghĩ ra một thủ đoạn cực đoan:

Tiền Đa Đa vuốt mái tóc có chút sơ xác của Vương Tú, thở dài thương hại :” Cũng có thể xem là cách hay, có điều không chỉ cần bề ngoài, còn cần thông minh nữa, nếu không tương lai ảnh hưởng tới con cái.”

“ Cũng không phải là khó tìm, vấn đề là tiền ít hay nhiều mà thôi.” Vương Tú rất tự tin, như đám văn nhân cũ chẳng hạn, loại người đó nhiều lắm, kiếm một tên không khó:

Cung Ngọc Như cũng nói: “ Ta thấy được đấy, chúng ta làm bà đỡ, nhận nuôi một đứa bé không khó, song ta vẫn muốn con của mình. Ta thấy còn có cách khác .... Không cần tiếp xúc với đám nam nhân thối vẫn có thể sinh con ....

Ba nữ nhân châu đầu ghé tai thì thầm với nhau một hồi, Vương Tú nghe Cung Ngọc Như nói ra, có vẻ kích động lắm.

Tiền Đa Đa mắt mở tròn như hạch đào, lần đầu nàng nghe biện pháp đó:” Có được không vậy?”

Vương Tú gật đầu nói chắc nịch:” Bọn muội làm nghề này, cho nên loại chuyện đó đâu phải bí mật gì, cách Ngọc Như nói được đấy, đợi sư tỷ sinh nở xong, bọn muội đi nhờ người Mật điệp ti tìm hộ người thích hợp.”

“ Không phải hai đứa có ý đồ với Thiểu Thiểu chứ?” Tiền Đa Đa thấy đệ đệ mình thỏa mãn mọi tiêu chuẩn hai nha đầu này đang tìm kiếm:

“ Không đâu, muội tìm một tên tội tù thông minh nhất, tốt nhất là loại sắp bị chặt đầu, vậy là hết mọi hậu họa.”

Vân Chiêu vừa đi vào, ba nữ nhân lập tức dừng câu chuyện.

Sau khi hỏi thăm tình trạng của thai nhi, biết hết thảy mọi thứ đều bình thường, Vân Chiêu đặt tay lên bụng Tiền Đa Đa cảm thụ sinh mệnh đứa bé tựa hồ vô cùng mạnh mẽ thì yên tâm.

Vương Tú đứng dậy nói:” Mọi thứ đã chuẩn bị xong, chỉ đợi sư tỷ trở dạ.”

Vân Chiêu nghĩ một lúc nói:” Vốn ta không nên yêu cầu không được phép có sơ xảy gì, sinh nở là chuyện đầy bất trắc, vẫn phải nói, cả hai tốt nhất lấy hết bản lĩnh ra đấy.”

Cung Ngọc Như cũng nói:” Tới giờ hết thảy đều thuận lợi, sư tỷ lại từng sinh con, sẽ không khó khăn gì.”

Vân Chiêu lại bảo Tiền Đa Đa:” Nàng đừng ngang ngạnh, phải nghe lời đám Vương Tú.

Lúc này Tiền Đa Đa còn đang nóng lòng muốn cùng Vương Tú tham khảo vấn đề nam nhân không tiện tham gia, bực mình phẩy tay đuổi trượng phu ra ngoài, kéo hai người kia ngồi xuống tiếp tục câu chuyện.”

Thấy Vương Tú và Cung Ngọc Như cứ nhìn theo bóng lưng Vân Chiêu, nàng đánh một người một cái:” Nghĩ cái gì đấy hả? Đừng có mà mơ!”

Hôm nay là ngày vận hành máy thủy lực của thư viện, Vân Chiêu tất nhiên là muốn đi xem thử.

Đây là một nghiên cứu vô cùng quan trọng của viện nghiên cứu vũ khí Lam Điền, theo như suy nghĩ của Vân Chiêu, nếu máy thủy lực thành công, máy tiện thủy lực của thư viện sẽ có nguồn động lực ổn định.

Dưới mệnh lệnh của Vân Chiêu, thương đội Lam Điền đã tới phủ Giang Tây tìm được, ô khoáng thạch (Wolframite), mang về rất nhiều, thí nghiệm luyện ô khoáng thạch đang tiến hành.

Giờ một đám ngốc đang ý đồ cho ô khoáng vào lò cao chuẩn bị luyện.

Vân Chiêu không cho rằng bọn họ không thể luyện ô kháng thành ô (w) được, vì y biết nhiệt độ nóng chảy của ô.

Cho dù núng cháy luôn cả lò cũng đừng học lấy được kim loại ô này.

Vậy mà có tên ngô xuẩn phát ra lời thề, phải hỏa giải được khó khăn này.

Theo Vân Chiêu biết thì ô (w) là kim loại đặc thù xưa nay chỉ dùng thêm vào trong kim loại khác, chưa bao giờ nghe nói ai mang ô (w) ra dùng riêng.

Dù sao thì mấy tên ngu xuẩn trong viện nghiên cứu cũng không đến mức làm Vân Chiêu tuyệt vọng, vì tên ngốc đó không định nhảy vào lò quyên mình hi vọng luyện ra cái gì đó.

Nhìn thấy máy thủy lực, Vân Chiêu liền vui mừng.

Dòng nước chảy siết theo kênh nước vòng cung đổ xuống, cuối cùng đổ vào cái mang đá giống vỏ ốc, cái vỏ ốc này rỗng ruột, bên trên lắp bánh xe, nước chảy xiết làm bánh xe gắn cánh quạt xoay tròn.

Bánh xe xoay rất nhanh kéo theo bánh đà lớn, tốc độ bánh đà kinh người, quay rầm rầm.

Các công tượng lại dùng tới sáu tấm dây da trâu đặc chế, nối bánh đà lớn với bánh đà nhỏ, thế là bánh đà nhỏ xoay càng nhanh.

Phần đầu máy tiện bắt đầu chuyển động uỳnh uỳnh, tốc độ mặc dù được các công tượng cố ý giảm bớt, động lực ổn định hơn rất nhiều, dao tiện từng chút từng chút một gọn vỏ sắt sần xùi thành phẳng lỳ.

Vấn đề lớn nhất của của hỏa pháo và hỏa thương của huyện Lam Điền là khe hở, đạn và nòng súng, nòng pháo không khít hoàn toàn, khiến thuốc súng bị giảm bớt uy lực, không thể truyền đủ năng lượng cho đạn và đạn pháo.

Nếu cái máy tiện này hoàn thiện, bọn họ sẽ khắc phục được nhược điểm đó, đạn bắn ra không những sức mạnh mà độ chuẩn xác cũng tăng lên rất nhiều.

Vân Chiêu tin, một khi làm ra được máy tiện thì sau này sẽ làm ra được máy bào, máy mài nhẵn ... Y thấy mình còn trẻ, sớm muộn cũng nhìn thấy ngày đó.

Người ta dễ dàng nhìn thấy quân Lam Điền tung hoành vô địch thiên hạ, thấy huyện Lam Điền giàu có, nhưng họ không nhìn thấy Vân Chiêu đã bỏ bao nhiêu tiền tài, tâm lực vào đủ các ý tưởng hoang đường điên rồ.

Vì được quan tâm, vì được đầu tư, vì thế mà huyện Lam Điền có hình thức ban đầu của công nghiệp ấu trĩ.

“ Cấp thêm 10 vạn lượng bạc nghiên cứu máy thủy lực, cứ lấy từ kho riêng của ta.”

Đối diện với công tượng và nhân viên nghiên cứu đang phát cuồng vì thử nghiệm thành công, Vân Chiêu quyết định tăng cường đầu tư.

Cũng là để cổ vũ họ động não thêm, mang tới cho ý thêm bất ngờ mới.

Vân Chiêu không biết ở Châu Âu xa xôi đã phát triển tới trình độ này chưa, y chẳng kỳ vọng vượt qua Châu Âu, chỉ hi vọng đừng để họ bỏ lại phía sau, tụt lại cũng đừng quá xa.

Bình Luận (0)
Comment