Minh Vương - Tể Tể Ba Tuổi Rưỡi

Chương 15


Hoắc Tư Tước nhét chiếc bùa hộ mệnh mà Bạch Minh Tư đưa vào tay bánh bao sữa, sau động tác mới nhận ra vấn đề.Bánh bao sữa thực sự đang khiêng anh ba!Bánh bao sữa lớn bao nhiêu?Ba tuổi rưỡi!Đứng lên còn không cao quá chân anh ba!Làm thế nào mà bé lại có thể khiêng chạy được?Hoắc Tư Tước vươn tay muốn thay thế khiêng em trai, nhưng lại bị bánh bao sữa tránh được."Tể Tể trời sinh đã có sức lực hơn người, chính là mang theo anh ba lẫn cả anh hai cũng không thành vấn đề.


Anh hai đừng lo lắng."Hoắc Tư Tước: "..."Hoắc Tư Tước muốn nói gì đó, nhưng người phụ nữ mặc váy trắng đã gần đuổi kịp."Tể Tể, nhanh lên!"Hoắc Tư Tước bật thốt lên, bế em trai lên, cầm lấy tay bánh bao sữa, chạy loạn.Bánh bao sữa: "..."Chắc là được chứ?Dù sao cũng không có gì nguy hiểm, chỉ chơi với nguyên liệu nấu ăn thôi, nếu anh hai thích thì để anh hai chơi đùa một lúc.Hoắc Tư Tước vác em trai cùng bánh bao sữa chạy trăm mét trong một hơi, chẳng mấy chốc đã tới cổng biệt thự, không cần biết bên trong là cái gì, liền lao vào.Thoạt nhìn, người phụ nữ bên ngoài kia không phải là một người hiền lành!Ít nhất có Bạch Minh Tư trong đó.Âm khí của người phụ nữa không tiếng động đã ở ngay sau lưng, đầu cô ta sắp chạm vào đầu Hoắc Tư Thần đang bị vác trên vai......Hoắc tư Thần vừa lúc tỉnh dậy trong tình huống này.Vừa mở mắt ra, liền bắt gặp một đôi mắt người chết màu xám, như một kỳ tích cậu bật từ trên vai Hoắc Tư Tước nhảy xuống.Trong cơn giận, cậu đấm thẳng vào người người phụ nữ, văng tục, chửi thề."Chết tiệt! Không có để ta yên! Ngươi thật sự cho rằng ta sợ hãi sao? Ngươi là ma thì giỏi lắm phải không? Muốn thân thể không có thân thể, muốn khuôn mặt không có khuôn mặt, giống như trẻ con chơi trò hề! Một thân âm khí mù trời, sợ người khác không biết ngươi đã chết rồi sao? Muốn ăn lão tử sao? Nào! Lão Tử từ hôm qua đến giờ mới ăn sầu riêng, liền cắn một miếng không nói đến phân, đảm bảo đem ngươi nhuộm thành mùi sầu riêng.


Cho con quỷ ngươi thỏa mãn, mùi xú uế bốc ra ngập trời! ""A!"Người phụ nữ mặc váy trắng hét lên chói tai khi Hoắc Tư Thần chạm vào cô ta.Cùng lúc đó, Bạch Minh Tư cũng chạy đến, dán một mảnh giấy bùa vào lưng người phụ nữ, nháy mắt làm cô ta không thể cử động.Sau đó cơ thể bắt đầu trở nên mơ hồ lơ lửng bay lên trời.Nhưng chỉ trong nháy mắt, nữ tử áo trắng thậm chí không giữ được hình dáng, biến thành một đám sương mù màu đen.Khi anh hai và anh ba bị màn sương đen hấp dẫn, bánh bao sữa há miệng làm một ngụm hút lấy màn sương đen.Đêm đầy sương, một mảnh tối đen.Hoắc Tư Tước và Hoắc Tư Thần cảm thấy một trận gió thổi qua, nữ tử mặc váy trắng liền biến mất không thấy tăm hơi.Hoắc Tư Thần: "..."Hoắc Tư Tước: "..."Hoắc Tư Tước vươn tay vỗ vỗ vai em trai: "Tư Thần, làm tốt lắm!"Hoắc Tư Thần bị dọa đến mức loạng choạng."Trời! Là ai đó!"Quay đầu lại nhìn thấy anh hai, cậu vừa lau mồ hôi lạnh trên trán vừa vỗ về trái tim mình."Anh hai, có chuyện thì nói thẳng, đừng đập vào người em, em thực sợ hãi!"Âm khí mù mịt đột nhiên biến mất không còn tăm hơi, Hoắc Tư Tước dùng ánh mắt âm dương nhìn xung quanh nhưng không thấy gì, chắc là quỷ vật bị thương nên trốn rồi."Em không phải vừa mới đặc biệt lợi hại sao?"Hoắc Tư Thần đỏ mặt, lúng túng ho khan một tiếng."Anh hai, lúc đó là em liều mạng!"Thế là đủ rồi!Chiếc khăn quàng đỏ bịt mắt của cậu bị tuột mất khi được anh Tư Tước vác trên vai, vừa mở mắt ra liền nhìn thấy mắt của ma.Thay vì chờ chết, thì thà liều mạng còn hơn!"Anh hai, còn thứ đó thì sao rồi?"Bánh bao sữa cười: "Chết rồi."Vẻ mặt của Hoắc Tư Thần đầy vẻ không tin: "...!Anh lợi hại như vậy? Còn có thể gi3t chết thứ đó?"Hoắc Tư Tước cười nhạo một tiếng, cậu vừa rồi đã nhìn thấy khi em trai đụng phải con ma thì lóe lên một vệt màu đỏ."Nhìn lá bùa trong tay phải của em!"Hoắc Tư Thần: "Hả?"Cậu vội vàng xòe tay phải ra, lá bùa trong lòng bàn tay đã biến thành tro bụi từ lúc nào không hay.Hoắc Tư Thần nuốt nước bọt nhìn Bạch Minh Tư đang kiểm tra xung quanh.Bạch Minh Tư tâm trí đang tràn đầy suy đoán.Dù cậu ấy đã sửa lại lá bùa nhưng nó không đủ mạnh để khiến thứ đó tan biến trong chốc lát.Chẳng lẽ là bánh bao sữa làm?Cũng không đúng!Bánh bao sữa vẫn luôn ở bên cạnh Hoắc Tư Tước, ngoan ngoãn đứng bên cạnh, dùng đôi tay ngắn nhỏ nắm lấy tay anh hai.Hoắc Tư Tước nhìn thấy vẻ mặt khó hiểu của cậu ta liền bước tới ôm bánh bao sữa lên tay."Minh Tư, sao vậy?"Nhìn thấy Hoắc Tư Tước, Bạch Minh Tư không nói ra nghi ngờ trong lòng.Ở đây xa xôi hẻo lánh, thường sẽ có vài thứ quỷ vật hay lui tới.Đêm nay, ngay khi cậu bước vào, những thứ đó lại giãy giụa thoát ra, một đám chạy trốn không để lại dấu vết."Chúng ta trở lại nói chuyện."Chờ ngày mai ban ngày, cậu sẽ đến kiểm tra xem xét lại một cách cẩn thận.Hoắc Tư Tước gật đầu: "Được!"Vẫn là Bạch Minh Tư lái xe, Hoắc Tư Tước ôm bánh bao sữa, Hoắc Tư Thần ngồi ở hàng ghế sau.Trở lại sân nhà cũ của Bạch Minh Tư, Bạch Minh Tư lấy thứ gì đó từ trong túi quần của mình ra và đưa cho Hoắc Tư Tước.Đó là một chiếc vòng tay của phụ nữ."Em đã từng thấy qua chưa?"Hoắc Tư Tước đúng là đã thực sự từng nhìn thấy nó.Một tuần trước, Cậu gọi điện nói rằng anh họ Trương kế Phong và bạn gái Lư Lam Lam có trục trặc trong quan hệ tình cảm, Lư Lam Lam chạy đến khu biệt thự bỏ hoang ở ngoại ô để tự tử.

Cậu đang ở nước ngoài không về được, nhờ hắn chạy qua trước nghĩ biện pháp ngăn không cho sảy ra chuyện."Của Lư Lam Lam? Tại sao chiếc vòng này lại ở đây?"Bạch Minh Tư không biết người này là ai."Có âm khí rất nặng trên chiếc vòng tay này, nhưng nó đã biến mất sau khi mình nhặt nó lên.


Bất cứ ai đeo nó đều bị ảnh hưởng bởi khí âm này."Hoắc Tư Tước nhíu mày.Cậu ấy không chỉ chạm vào chiếc vòng này mà thậm chí còn mang nó trên người trong khoảng ba ngày.Cậu đã cứu Lư Lam Lam khi chạy đến vào ngày hôm đó, sau khi trở về nhà, Lư Lam Lam đã đưa cho anh chiếc vòng, nói rằng cô không muốn bất cứ thứ gì do Trương Kế Phong đưa.Anh định đưa lại cho anh họ nhưng ba ngày không thấy, ba ngày liền mang theo chiếc vòng trên người.Vừa nghĩ đến đây, điện thoại trong túi quần của cậu vang lên.Cuộc gọi đến từ người bạn cùng bàn của cậu, Bạch cảnh Vân."Tư Tước, Lư Lam Lam tự sát vì cậu!"Hoắc Tư Tước đầy dấu chấm hỏi." Lư Lam Lam, tự sát vì tớ?"Bạch Cảnh Vân có chút không rõ: "Ừ, cậu lên diễn đàn của trường nhìn sẽ biết."Hoắc Tư Thần đang ngồi ở hàng ghế sau đột nhiên nói: "Anh hai, không phải Lư Lam Lam là bạn gái mới của anh sao?"Hoắc Tư Tước không chút suy nghĩ phản bác lại: "Ta có bạn gái khi nào?"Hoắc Tư Thần trợn to hai mắt nhìn anh: "Tuần trước! Sau khi anh từ ngoại ô trở về, anh đã nói với em rằng anh đang yêu! Trong tuần đó, mỗi ngày anh đều dùng điện thoại di động gọi cho Lư Lam Lam!"Hoắc Tư Tước: "..."Bạch Minh Tư rũ mắt xuống, liếc nhìn chiếc vòng trên tay Hoắc Tư Hàm."Tư tước, cậu đã bị tính kế!"Về phần ai đã tính toán thì câu trả lời là quá rõ ràng.Hoắc Tư Tước mím môi nghiến răng nghiến lợi.Trong đôi mắt dài và hẹp của cậu cuồn cuộn hiện lên lệ khí, lộ ra vẻ mặt bất cần đời lạnh như hàn băng.Cậu mở diễn đàn của trường, nhìn thấy tin tức về vụ tự sát của Lư Lam Lam.Bánh bao sữa đang ngồi trong lòng ngực anh hai, đương nhiên cũng thấy được.Người chị gái mà cô hút vào miệng kia không phải là Lư Lam Lam, người đã tự tử trong bức ảnh.Hoắc Tư Tước liếc nhìn tin tức trên diễn đàn, khóe miệng nở nụ cười lạnh."Họ Trương đang muốn dùng cái chết của Lư Lam Lam để kéo mình xuống nước! Lư Lam Lam đã chết, chết không đối chứng!"Giọng nói trẻ con non nớt mềm mại của bánh bao sữa vang lên: "Cũng có thể đúng!"Hoắc Tư Hàm và Hoắc Tư Thần nghĩ tới điều gì, đột nhiên quay đầu lại, đồng thời nhìn về phía Bạch Minh Tư.Bạch Minh Tư có thể giao tiếp âm và dương, chỉ cần linh hồn của Lư Lam Lam vẫn còn ở đó, cậu ấy có thể kiểm chứng lại!Bạch Minh Tư ảm đạm cười: "Chúng ta nên đến nhà Lư Lam Lam, hẳn là còn kịp.".


Bình Luận (0)
Comment