Minh Vương - Tể Tể Ba Tuổi Rưỡi

Chương 62


Nhà cũ Bạch gia, sân bóng Nam Uyển.

Bánh bao sữa ngồi trên ghế, bỗng nhiên cái mũi hắt xì thật to.

"Hắt xì!"Bạch Minh Tư một cước đá quả bóng mà con chồn biến thành bay vào bên trong cầu môn ở xa, quay người hướng phía bánh bao sữa chạy tới.

"Tể Tể, có phải là không thoải mái hay không?"Bánh bao sữa xoa xoa cái mũi lắc đầu, đầu mũi nhỏ mềm mềm nhìn rất đáng yêu.

Bé nhìn quả bỏng đã bay vào bên trong khung thành, bàn tay nhỏ vỗ hoan hô.

"Anh Minh tư thật tuyệt, lại vào rồi!"Tâm can tỳ phổi thận đều muốn vỡ ra của Hoàng đại tiên ở đằng xa, tinh thần cũng sắp sụp đổ: "! ! "Nó là đại yêu một phương, là yêu quái, không phải bóng a!Van cầu các ngươi, coi ta là người đi!Không đúng, là yêu quái đi!Bánh bao sữa căn bản không để ý tới nó, dù sao ai sẽ để ý tới một thứ đồ chơi không có sinh mệnh đâu?----Đến lúc nghỉ ngơi!Bánh bao sữa cầm lấy chén nước bên cạnh lên vui vẻ đưa cho Bạch Minh Tư.

"Anh Minh tư, uống nước.

""Cảm ơn Tể Tể.

"Bạch Minh Tư cầm chén nước, nhưng không có uống hết, mà là phân một nửa cho bánh bao sữa, đưa đến trước mặt bánh bao sữa.

"Tể Tể cũng uống đi.


"Hắn mặc dù đá chồn chơi, nhưng khóe mắt luôn một mực chú ý đến bánh bao sữa ngồi ở đây.

Dù sao cũng không phải là một đứa bé bình thường, ông nội đối với năng lực cường hãn của bé không nói nửa chữ.

Sau khi trở về liền đi thẳng đến từ đường, làm hắn không thể không chú ý nhiều hơn.

Bánh bao sữa thấy anh Minh tư nhìn chằm chằm vào mình, nhịn không được sờ lên khuôn mặt nhỏ béo múp míp của mình.

"Anh Minh tư, trên mặt Tể Tể có cái gì bẩn sao?"Bạch Minh Tư vội vàng cười lắc đầu: "Không có, Tể Tể trên mặt đặc biệt sạch sẽ, trắng trắng hồng hồng, rất đẹp, đặc biệt đáng yêu.

"Bánh bao sữa lễ phép khen lại anh: "Anh Minh tư cũng rất đẹp mắt, phong độ.

"Bạch Minh Tư ửng đỏ vành tai, tằng hắng một cái rồi vội cúi đầu uống nước.

Bánh bao sữa lại hỏi hắn: "Anh Minh tư không phải là muốn hỏi Tể Tể cái gì sao?"Bạch Minh Tư biết bánh bao sữa thông minh, không ngờ bánh bao sữa lại thông minh đến vậy.

"Tể Tể biết?"Bánh bao sữa đương nhiên biết, bé rất thông minh!Nhưng! ! đó là bí mật không thể nói.

Đương nhiên, cha Minh Vương cũng nói, trừ khi là người gan lớn, năng lực chịu đựng mạnh!Bánh bao sữa cảm thấy anh Minh tư năng lực chịu đựng cũng rất không tệ, trước đó mấy lần nhìn thấy bé một ngụm xử lý quỷ vật, đều không giống như anh ba la hét khi nhìn thấy quỷ vật.


So với Chú Cố, cũng ổn trọng hơn rất nhiều.

Bánh bao sữa ngồi trên ghế, nghiêng đầu nghĩ nghĩ.

"Anh Minh tư không sợ quỷ vật phải không?"Bạch Minh Tư cười lắc đầu: "Anh là thế hệ trẻ duy nhất của Bạch gia có khả năng giao tiếp âm dương, là người ngoại cảm, tự nhiên không sợ những thứ đó.

"Khi còn bé cũng từng bị dọa khóc qua, có đôi khi nhìn thấy hình dáng của quỷ vật quá xấu xí, khiến hắn còn liên tiếp ba tháng liền gặp ác mộng!Mắt bánh bao sữa đen nhánh sáng lên: "Vậy anh Minh tư từng nhìn thấy người đứng đầu của bọn họ chưa?"Bạch Minh Tư sửng sốt một chút, thấy ánh mắt mong chờ của bánh bao sữa, không xác định được rõ ý tứ của bé.

"Người đứng đầu của bọn họ?"Bánh bao sữa chớp mắt to gật đầu: "Đúng vậy!"Bạch Minh Tư: "Quỷ Vương?"Bánh bao sữa sửa lại: "Không phải! Anh Minh Tư, gọi là Minh Vương!"Bạch Minh Tư ngượng ngùng cười cười, lông mày thanh tú nho nhã phá lệ đẹp mắt, bánh bao sữa nhìn đi nhìn lại, vui vẻ mở miệng.

"Anh Minh tư dáng dấp cùng cha ở Địa Phủ đều rất đẹp mắt!"Không đợi Bạch Minh Tư nói chuyện, bánh bao sữa lại non nớt bổ sung.

"Cha ở Địa Phủ đẹp mắt nhất, anh Minh tư đẹp mắt thứ hai!"Giọng Hoắc tư Tước từ rất gần vang lên: "Tể Tể, vậy cha chúng ta, anh hai cùng anh ba thì sao?"Bánh bao sữa: "! ! "Bánh bao sữa vỗ cái trán trơn nhẵn và bầu bĩnh của mình.

"Không đúng không đúng! Sắp xếp phải là! ! Cha ở Địa đẹp mắt nhất, không đúng không đúng, là hai người cha của Tể Tể đều đẹp mắt nhất, anh hai, anh ba cùng anh Minh tư đẹp mắt thứ hai!"Hoắc tư Tước cố ý trêu đùa bé: "Nào có thứ nhất, thứ hai nhiều người như vậy, mỗi vị trí phải là duy nhất!"Bánh bao sữa trợn tròn mắt.

Từ đằng sau đi tới, Hoắc tư Lâm cưng chiều cười, giúp bánh bao sữa giải vây.

"Nhưng đối với Tể Tể mà nói, đều là cha đều là anh trai, cho nên đều là thứ nhất và thứ hai, đều là người thân nhất trong lòng Tể Tể có đúng hay không?"Mắt đang trợn tròn, cái đầu nhỏ của bánh bao sữa nhanh chóng gật gật!"Đúng đúng đúng! Anh Tư Lâm nói rất đúng, hai người cha còn có các anh trai đều là người thân của Tể Tể, đối với Tể Tể đều rất trọng yếu, Tể Tể sẽ bảo vệ tốt mọi người!"Hoắc tư Thần đang ở khung thành đằng xa, phát ra thanh âm kinh ngạc từ bên kia truyền đến: "Đây là cái quả bóng gì mà sờ tới sờ lui làm sao lại thấy nó có cảm giác rất mềm mại?"Hoàng đại tiên rất muốn chửi ầm lên, nhưng nó không dám!Bạch Minh Tư nghĩ đến tư Thần đều là người bình thường, vội vàng đứng dậy đi qua đem hoàng đại tiên đá một cái bay ra ngoài.


"Bị người ta lừa, chất lượng không tốt, để anh cho người ta đưa tới quả bóng mới.

"Hoắc tư Thần lại đuổi theo quả bóng mà con chồn biến thành, nhặt lên.

Nhịn không được lại nhéo nhéo, xúc cảm thật sự không tệ.

"Quả bóng này thật là kỳ quái! Nhìn tròn vo, nhưng sao sờ lại thấy giống như là sờ vào lông thú vậy, trơn và mềm quá! Cái này cũng có thể đá sao?"Bánh bao sữa nhìn anh ba rất muốn chơi, cười tủm tỉm gật đầu.

"Có thể đá, anh Minh tư vừa rồi đá rất lâu!"Hoàng đại tiên: "! ! "Thật sự coi nó là bóng mà tập trung đá a?Hoắc tư Thần một cước đá bay, đập vào trên hàng rào ở đằng xa.

Sau đó bước nhanh chạy đến chỗ bánh bao sữa bên này, đem bánh bao sữa bế lên và hôn một cái lên trán của bánh bao sữa.

"muoa! Tể Tể, có nhớ anh ba không.

"Bánh bao sữa cười khanh khách, vô cùng thân thiết mà dụi dụi vào người anh ba.

"Anh ba, anh có chơi đá bóng không?"Hoắc tư Thần thích đá banh.

"Đá, Tể Tể có cùng đá không?"Bánh bao sữa cảm nhận được con chồn lo lắng ngo ngoe muốn động.

"Nhưng mà anh ba, Tể Tể không đá đâu.

"Hoắc tư Thần cười ha ha, ôm bánh bao sữa hướng sân bóng đi.


"Không có việc gì, có anh ba ở đây, anh ba dạy em!"Bánh bao sữa quay đầu hỏi ba người anh trai còn lại.

"Anh hai, anh Ti Lâm, anh Minh tư, các anh có cùng đá không?"Tất cả mọi người đều muốn chơi cùng bánh bao sữa, bánh bao sữa muốn đá banh, nhất định phải phối hợp.

"Đá!"Hoàng đại tiên: "! ! "Nói ra khả năng không ai tin, nó có thể trở thành linh yêu đầu tiên bị nhân loại còn là trẻ con đá chết!Nhìn anh ba chuẩn bị nhặt bóng lên, bánh bao sữa mềm mại nhắc nhở.

"Anh ba không nên sờ bóng, rất xấu rất thúi!"Hoàng đại tiên: "! ! "Nếu ghét bỏ như thế sao không trực tiếp ném nó đi đi!Hoắc tư Thần đã quen có em gái nhỏ trong nhà, đương nhiên là em gái nói cái gì chính là cái đó, nhưng tay không cẩn thận chạm qua mặt bóng cảm thấy hơi ẩm ướt.

Hoắc tư Thần nhìn xung quang thắc mắc.

"Hôm nay không mưa, mặt đất cũng không ẩm ướt, vì sao quả bóng này lại ướt như vậy?"Hoàng đại tiên: "! ! "Trẻ con nhân loại ngu xuẩn, đó là nước mắt của bổn đại tiên a!Bánh bao sữa chép miệng một cái: "Có thể là nó khóc đi! Không sao, bị đá quen rồi liền không khóc nữa.

"Hai người Hoắc tư Lâm, Hoắc tư Tước nhướng mày, nhịn không được cẩn thận quan sát quả bóng.

Chỉ có Hoắc tư Thần đặc biệt đơn thuần, nghe bánh bao sữa nói cười lên ha hả.

"Tể Tể nói chuyện thật đáng yêu, nhưng mà Tể Tể à, bóng là đồ vật không cảm nhận được đau cũng sẽ không khóc đâuBánh bao sữa còn nghiêm túc gật đầu: "Đúng rồi!"Hoàng đại tiên: "! ! "Ngay lập tức không dám khóc nữa!(╥╯^╰╥)Nửa tiếng sau, Tống Kiều của cơ quan đặc biệt mang theo Chu Việt đi đến.

Lần đầu tiên nhìn thấy quả bóng kỳ quái, con ngươi hai người chấn động.

"Kia là! ! Con chồn Hoàng đại tiên, Hoàng hữu Vi? Chạy trốn năm năm chưa từng bị bắt?".

Bình Luận (0)
Comment