Anh nợ em một câu yêu thương!
Chương 100Anh nợ em một câu yêu thương!
“Hả? Không thế nào đâu chú Lý, Tống Giám đốc Lý Chẩn Quốc là đại gia có tiếng ở Kim Lãng, ông ấy có thể mua được mà!” ‘Vương Soái kinh ngạc nói “Ha ha, cháu sai rồi, đúng là lúc trước Tổng Giám đốc Lý có khả năng nhưng bây giờ, chú nhận được tin ông Lý Chấn Quốc đã bị điều khói phố thương mại Kim Lãng và Tập đoàn Thương mại Kim Lăng rồi, phố thương mại sẽ được.Anh nợ em một câu yêu thương!
cho nên bảy giờ, dù ông ta có năng lực mua cũng sẽ không mual” “Hả? Thì ra Tổng Giám đốc Lý đã bị điều đi rồi!” “Cũng đúng, cậu Trần giữ ông ta lại nên ông ta nên biết điều hơn!” ‘Vương Soái gặt đầu, tỏ vé như đã hiểu.Anh nợ em một câu yêu thương!
Chỉ nghe thôi cũng cảm thấy cậu Trần rất tài giỏi.Anh nợ em một câu yêu thương!
anh vậy.Anh nợ em một câu yêu thương!
với những thông tin thế này nên tất nhiên rất quan tâm.Anh nợ em một câu yêu thương!
“Hơn nữa, các con đã từng nghe danh cậu Hoàng chưa?” Lý Vọng Phong cười gượng nói “Cậu Hoàng, con biết người đó, là cậu ẩm cấp cao, chỉ nói đến xe thôi là đã có cá một gara, khoáng thời gian trước còn tổ chức bữa tiệc cho các cậu ấm cô chiêu nữa!” Lý Minh Phi nói.Anh nợ em một câu yêu thương!
Đây là một tiếc nuối rất lớn của cô ta, bởi vì có rất nhiều cô gái ngưỡng mộ Hoàng Vĩnh Hào.Anh nợ em một câu yêu thương!
Hoàng cũng sống nương tựa vào nhà họ Trần mới có thể phất lên làm đại gia giàu có bậc nhất Tô Châu chỉ trong vài năm! Đám người Vương Soái há miệng, không ngờ bên trong lại có nhiều chuyện như.Anh nợ em một câu yêu thương!
Lúc này, cuối cùng nhân viên cũng có mặt đầy đủ.Anh nợ em một câu yêu thương!
biệt thự trên núi Vân Đỉnh.Anh nợ em một câu yêu thương!
Thấy Đường Nhiên giới thiệu biệt thự, anh ngẩng đầu lên nhìn thoáng qua hình ảnh xuất hiện trên màn hình sau lưng.Anh nợ em một câu yêu thương!
Trần Hạo đã bị thu hút. Biệt thự trên núi Vân Đỉnh này, đúng là được xây tựa vào núi, xuyên thẳng lên mây, được trang trí như Thiên Cung.Anh nợ em một câu yêu thương!
Tám trăm triệu, đúng là con số trên trời! Nếu là lúc trước, dù cho có rất nhiều tài sán thì dù Trần Hạo có rung động, anh cũng sẽ không dành tám trăm triệu chỉ để mua một căn nhà Nhưng bây giờ thì khác.Anh nợ em một câu yêu thương!
Anh còn đang lo không biết nên tiêu thế nào đây.Anh nợ em một câu yêu thương!
Tất cả mọi người đều ao ước không thôi.Anh nợ em một câu yêu thương!
Không muốn!” Lúc này, có một Tổng Giám đốc đứng lên, nói một câu rồi vội vã ngồi xuống.Anh nợ em một câu yêu thương!
Có Giám đốc lại thích đùa như vậy! Đường Nhiên nói tiếp: “Các vị thân mến, căn biệt thự này sẽ không bán đấu giá, nhưng ai đến trước sẽ có trước. Ai có thể trả tám trảm triệu đầu tiên thì sẽ sở hữu được căn biệt thự Thiên Cung cao cấp này!” “Ha ha ha, quả nhiên chẳng ai mual” Vương Soái cười nói.Anh nợ em một câu yêu thương!
“Hả?” Mọi người cực kỳ nghỉ ngờ.Anh nợ em một câu yêu thương!
Lý Vọng Phong và Vương Soái cũng trợn mắt, họ cũng quay đầu lại.Anh nợ em một câu yêu thương!
‘Vương Soái đưa vào! “Mẹ nó, Trần Hạo cậu điên rồi hả, cậu dám ăn nói lung tung, cậu có biết cậu nói mua mà không có tiền thì sẽ phải trả giá thể nào không? “Tiêu rồi tiêu rồi, câu ta đến đây không phải để học hỏi mà là để tự tìm đường chết!” Từ Na, Phương Tỉnh ngạc nhiên nói, muốn đánh Trần Hạo chết.Anh nợ em một câu yêu thương!
Đứng lên, đi thẳng về phía sân khấu.Anh nợ em một câu yêu thương!
“Trần Hạo, cậu làm gì vậy? Cậu nhanh đi đi!” Đường Nhiên tức giận nói.Anh nợ em một câu yêu thương!
“Tôi muốn mua căn biệt thự này mà, tại sao tôi phải đi?” Trần Hạo cười gượng.Anh nợ em một câu yêu thương!
“Chị nói tôi không mua nổi thì tôi sẽ không mua nổi à? Trần Hạo cười mia, ngay sau đó nhìn về phía nhóm chuyên viên ngân hàng đang đứng thành hàng bên cạnh: “Mọi người đến đây đi, quet thẻ của tôi!”Đọc full tại truyen88.vip nhé Tuy rằng vài chuyên viên ngân hàng hơi ngơ ngác, nhìn thế nào cũng thấy người trước mặt mình không giống như người sở hữu vài chục nghìn, còn yêu cầu.Anh nợ em một câu yêu thương!
Nhưng đây là yêu cầu của khách, họ không thế không làm.Anh nợ em một câu yêu thương!
Trần Hạo quen tay quẹt một đường, nhập mật mã vào, nhận diện gương mặt.Anh nợ em một câu yêu thương!
‘Sau đó, cả hội trường yên tĩnh như đã chết lặng.Anh nợ em một câu yêu thương!
Bởi vì trong phút chốc, não cô ta trống rồng! “Vet” ‘Vương Soái ngồi dưới đài nuốt nước bọt một cách khó khăn.Anh nợ em một câu yêu thương!
Me nó, ban đầu mới gặp mặt, Phương Tỉnh và Vương Soái, không những khinh thường Trần Hạo, thậm chí họ còn chẳng xem Trần Hạo là con người.Anh nợ em một câu yêu thương!
Đi bên cạnh anh làm bọn họ cảm thấy mình bị hạ giá.Anh nợ em một câu yêu thương!
Mày khinh thường người ta à? Tiền của người ta, mày có kiếm cả đời cũng không có! Thì ra anh là một đại gia! “Anh Vương Soái, cậu ta… Cuối cũng cậu ta là ai vậy?” Sắc mặt Lý Minh Phi cũng thay đổi “Anh không biết nữa… Chỉ biết cậu ta tên Trần Hạo! Ê, mọi người nhìn xem, ông Lý Chấn Quốc, cha con nhà họ Hoàng và những doanh nhân giàu có đấy nữa, sao tất cả mọi người đều đi về phía sản khẩu vậy” Lúc này Vương Soái nói một cách đứt quãng.Anh nợ em một câu yêu thương!