Copy nội dung từ truyện 88
Chương 140.Copy nội dung từ truyện 88
ngày hôm nay, được một đại gia như cậu Triệu nhận làm em gái kết nghĩa.Copy nội dung từ truyện 88
Hành động này của Lâm Kiều cũng thu hút sự chú ý của Triệu Nhất Phàm.Copy nội dung từ truyện 88
Nhưng cô ta chỉ lườm Trần Hạo như đang giận dỗi. Kế ra thì việc cô ta quen biết cậu Triệu.Copy nội dung từ truyện 88
Hôm ấy trong công viên, chẳng phái Trần Hạo bó mình lại để đuổi theo Tô Đồng Hân sao? Minh rời khỏi đó trong tâm trạng vừa xấu hổ vừa tức giận, đúng lúc ấy tình cờ gặp cậu Triệu.Copy nội dung từ truyện 88
Hữ hữt ˆÀ phái rồi Đồng Hân, cậu bảo có chuyện muốn nói với tớ, chuyện gì vậy?” Trần Hạo không nghĩ miên man nữa, lúc này vừa ăn vừa hỏi Tô Đồng Hân, đúng rồi đúng rồi, là chuyện kế hoạch ngày kia chúng tớ tới Đài truyền hình Cảng Đảo học hỏi ba tháng. Tớ đã báo danh, muốn tới đó học tập một thời gian, sau đó lại quay về Kim Lăng tìm việc thực tập!” Tô Đồng Hân trá lời “Ôi trời, sao đột ngột thế?” Trần Hạo sửng sốt.Copy nội dung từ truyện 88
Trần Hạo gật đầu, hơi sa sút tinh thần thanh niên bọn mình học hỏi thêm nhiều thứ cũng tốt. Không chí cậu mà tớ cũng có kế hoạch học tập tiếp theo rồi” Mặc dù không phải chia tay.Copy nội dung từ truyện 88
“Câu đó, tới gấp tớ lúc nào cũng được mài Có phái tớ mất tích đâu!” Tô Đồng Hân cầm tay Trần Hạo nói đùa.Copy nội dung từ truyện 88
Tới lúc đó mình đánh tiếng trước, vậy thì khi Tô Đồng Hân đến đó mình cũng yên tâm.Copy nội dung từ truyện 88
Bây giờ mình giàu rồi lại cảm thấy bản thân đã có được cả thế giới Còn chuyện liên quan đến Triệu Nhất Phàm thì Trần Hạo không nghĩ đến nữa Cũng tốt, đẳng nào thì mình cũng không muốn dinh dảng quá nhiều tới cô ta, thậm chí Trần Hạo còn chẳng muốn làm bạn với kiểu phụ nữ như vậy! Chứ đừng nói chỉ tới Lâm Kiều.Copy nội dung từ truyện 88
Sau khi tiễn người đi, Trần Hạo mới hoàn toàn bình tĩnh lại, rảnh rồi thì học kiến thức liên quan đến kinh doanh hoặc là xem các vấn đề phát triển của Văn Mông.Copy nội dung từ truyện 88
“Lão Trần lão Trần, cậu có thấy Lý Duệ đâu không?” Hôm nay là thứ sáu, buổi chiều Trần Hạo đang nhàn nhã nâm ì trên giường nghịch điện thoại thì đột nhiên Dương Huy chạy vào, hỏi với vẻ mặt căng thẳng.Copy nội dung từ truyện 88
Chẳng biết hai ngày nay Lý Duệ bị làm sao, ngày nào cũng rầu rï không vui, Trần Hạo hói nhưng anh ấy không nói! Nói chung là một người bình thường rất hoạt bát bồng trở nên khác lạ.Copy nội dung từ truyện 88
Trán Trần Hạo cũng đố mồ hói, Lý Duệ sẽ không xảy ra chuyện gì chứ? Anh lập tức lấy điện thoại gọi cho Lý Duê.Copy nội dung từ truyện 88
Trần Hạo cũng không còn lòng dạ nào nắm tiếp, bèn nhảy xuống giường, nói khẽ: Đúng là dạo này Lý Du rất lạ. Bắt đầu từ tuần trước tôi phát hiện cậu ấy thường hay nhìn điện thoại cười trộm. Tôi muốn xem nhưng tên nhãi ấy không cho. Kết quả là hai hôm nay cậu ta lại rầu rï không vuil Nhất định là cậu ta có chuyện giấu chúng ta!” Trần Hạo nhớ lại biếu hiện của Lý Duệ trong hai ngày nay rồi kể ra.Copy nội dung từ truyện 88
“Đúng vậy, tôi cũng chú ý tới điều này. Điều quan trọng nhất bây giờ là chúng ta phải mau chóng tìm được cậu ấy, đừng có xảy ra chuyện gi!” Dương Huy dứt lời, các anh em lập tức chuẩn bị chia nhau đi tìm người.Copy nội dung từ truyện 88
Có điều vừa mới mở cứa ra, ai nấy đều sững sờ.Copy nội dung từ truyện 88
“Đệch! Lý Duệ, cậu đã đi đâu vậy?” Dương Huy nóng nảy mâng, “À à, tớ ra ngoài một lát, hai ngày nay có tí việc!” Lý Duệ đáp lại như người mất hồn, sau đó ngáp một cái rồi đi vào phòng ký túc.Copy nội dung từ truyện 88
“Còn nữa Lý Duệ, có phải cậu có chuyện gi giấu bọn tôi không?” “Hả? Tôi… Tôi không có việc gì hết! “Vậy sao vừa nãy cậu bảo hai ngày nay có tí việc?” Trần Hạo và Dương Huy đưa mắt nhìn nhau, không có việc gì mới lạ đó! Thế rồi mấy anh em trong phòng lập tức vây quanh Lý Duệ.Copy nội dung từ truyện 88
“Lý Duệ, cậu muốn chúng tôi sốt ruột chết luôn đúng không?” Trần Hạo vỗ vai Lý Duệ.Copy nội dung từ truyện 88
Tiếp đó, Trần Hạo lên tiếng: “Lý Duệ, sao lại thế? Cậu gặp chuyện lại trốn tránh như vậy, bọn tôi mới coi thường cậu. Trừ khi từ trước tới giờ cậu không coi chúng tôi là anh eml” “Không không không, tôi coi các cậu là anh em mà, tình cảm của tôi dành cho các cậu tuyệt đối là thật lòng!”Copy nội dung từ truyện 88
“Các cậu có biết không, từ nhỏ đã chẳng có ai coi trọng tôi. Năm tôi bảy tuổi, tôi theo mẹ đến nhà dì họ vay tiên nhưng họ đuổi mẹ con tôi ra ngoài! Cũng quẳng nông sản nhà tôi ra ngoài luôn!”Đọc full tại truyen88.vip nhé. ˆVi vậy, tôi cực kỳ sợ bị người ta khinh thường, từ nhỏ đã sợ rồi. Tôi rất sợ không có tiền người ta sẽ khinh thường tôi, cho nên bắt đầu từ hồi cấp ba tôi đã cố tình ra vẻ giàu có!” “Tôi đã theo đuổi cô nàng lớp trướng hồi cấp ba nhiều năm, cuối cùng cô ấy cũng đồng ý hẹn hò với tôi. Có điều cô ấy không giống những cô gái khác, không phải hạng người tham tiền. Vậy mà tôi lại lừa cô ấy, nói rằng tôi sống ớ trường rất tốt, còn mở mấy cửa hàng. Nhưng bây giờ…” Lý Duệ cúi gâm đầu như quá bóng xì hơi.Copy nội dung từ truyện 88
Trần Hạo không biết phải khuyên nhú thế nào.Copy nội dung từ truyện 88
“Thế này nhé Lý Duệ, cậu đừng buồn nữa, tôi có cách giải quyết chuyên này!”