Copy nội dung từ truyện 88
Chương 197 Đã từng yêuCopy nội dung từ truyện 88
“Bạn Trần.. Trần Hạo?” Đám Hoàng Vĩnh Hào và Bạch Tiểu Phi đều sửng sốt.Copy nội dung từ truyện 88
Hơn nữa, suýt thì Hoàng Vĩnh Hào còn gọi “anh”.Copy nội dung từ truyện 88
Đám người hóng hớt xung quanh đều giật mình.Copy nội dung từ truyện 88
… Đây không phải vấn đề to tát gì. Vốn dĩ các cậu đến đây chơi tìm chút vui vẻ, hơn nữa các cậu chẳng thiếu chút tiền sửa xe này, vậy thì dứt khoát bỏ qua chuyện này đi, nên chơi thế nào thì cứ tiếp tục chơi thế đó!”Copy nội dung từ truyện 88
*Đúng đúng đúng, bạn Trần Hạo nói đúng. Đúng vậy, chúng ta vốn đến đây vui chơi, tại sao cứ phải tìm xui chứ! Ha ha ha, Trần Hạo à, vậy thì bỏ qua chuyện này nhé, lát nữa cùng nhau uống vài ly được không?” Hoàng Vĩnh Hào xoa bụng, cười lúng túng,Copy nội dung từ truyện 88
“Tạm biệt Trần Hạo!”Copy nội dung từ truyện 88
Đám con nhà giàu còn lại không dám cười đùa với Trần Hạo, chỉ cung kính khom người chào tạm biệt.Copy nội dung từ truyện 88
Đầu tiên là mẹ con Lý Mỹ và Vương Lượng.Copy nội dung từ truyện 88
Chíỉ nói vài ba câu đã đuổi được mấy tên cậu ẩm này đi rồi?Copy nội dung từ truyện 88
Đám Lý Mỹ vừa ngạc nhiên vừa nghỉ ngờ.Copy nội dung từ truyện 88
Như thể đang nói với mọi người: Hừ hừ, đây là người anh em tốt của bạn trai của con gái tôi, không phải anh em tốt của bạn trai của Lý Mỹ cô, hừ hữ!Copy nội dung từ truyện 88
‘Xem ra chuyện lần trước không phải tình cờ, Trần Hạo thật sự không tầm thường, là thật đó!Copy nội dung từ truyện 88
‘Thử nghĩ mà xem, đám con nhà giàu kia xem thường Đinh Hạo nhưng lại cung kính với Trần Hạo như thế.Copy nội dung từ truyện 88
Mẹ nó!Copy nội dung từ truyện 88
Trần Hạo chỉ cười lũng túng: “Ổn rồi, không sao đâu, chúng ta chơi tiếp thôiCopy nội dung từ truyện 88
“Nhiều cậu ấm nhà giàu kiêng nể cậu ta như vậy, chắc là nhân vật máu mặt đây!”Copy nội dung từ truyện 88
“Trần Hạo, cậu… cậu có uống trà sữa không? Tớ đi mua trà sữa cho cậu nhé..”Copy nội dung từ truyện 88
“Ha ha, cậu nghĩ mình là ai, một cô gái bất kỳ mua trà sữa cho Tiểu Hạo, cậu ấy sẽ uống sao?”Copy nội dung từ truyện 88
“Tiểu Hạo, cậu xem cậu kìa, môi khô rồi, sao có thể không khát được. Cậu đó, sơ ý quá, không biết yêu quý bản thân tí nào!” Trần Lâm chủ động bắt chuyện.Copy nội dung từ truyện 88
“Trước đây Trần Lâm và Trần Hạo có chút hiểu lầm, nhưng bây giờ cô ta nhất định phải gỡ bỏ!Copy nội dung từ truyện 88
May mà lúc này điện thoại đổ chuông.Copy nội dung từ truyện 88
“Xin lỗi, các cậu đi chơi trước đi, tôi đi nghe điện thoại, lát nữa sẽ tìm các cậu!” Trần Hạo mượn cớ chuồn mất.Copy nội dung từ truyện 88
“Cậu Trần, tôi muốn xin ý kiến của cậu. Về chuyện đầu tư cho huyện Bình An quê cậu mà Cục trưởng Hoàng nói, tôi đã lập một bản kế hoạch đầu tư sơ bộ. Một phương án có vốn đầu tư ban đầu là sáu tý, một phương án có vốn đầu tư ban đầu là tám tỷ. Nhìn chung thì phương án tám tỷ sẽ thúc đấy nền kinh tế cho một số thị trấn, các phương diện liên quan khá rộng. Ý cậu thế nào?”Copy nội dung từ truyện 88
*Vây thì phương án tám tý đi! Dù sao thì ban đầu em đồng ý với Cục trưởng Hoàng làm việc này với mục đích thúc đẩy việc xây dựng cả thành thị và nông thôn!”Copy nội dung từ truyện 88
‘Sau khi nói xong, Trần Hạo cúp máy.Copy nội dung từ truyện 88
Nhưng vừa quay đầu, Trần Hạo lập tức sững người.Copy nội dung từ truyện 88
Hơn nữa, lúc này cô ta đang mắt chữ O mồm chữ A nhìn Trần Hạo, rõ ràng là cô ta đã nghe toàn bộ cuộc nói chuyện vừa rồi của Trần Hạo.Copy nội dung từ truyện 88
Triệu Nhất Phàm thở dồn dập.Copy nội dung từ truyện 88
Nhưng lúc ấy cô ta im lặng không nói gìCopy nội dung từ truyện 88
Cho tới khi nấy Trần Hạo nhận cuộc gọi, thần thần bí bí đi tới, Triệu Nhất Phàm lén lút bám theo.Copy nội dung từ truyện 88
Trần Hạo là con nhà giàu, hơn nữa gần như chắc chẩn anh chính là cậu Trần!Copy nội dung từ truyện 88
“Cậu… nghe thấy hết rồi à?”Copy nội dung từ truyện 88
“Cậu là cậu Trần sở hữu vô số tài sản ư?*Copy nội dung từ truyện 88
Trần Hạo tỉnh táo lại, nếu mình thừa nhận thì chẳng phải uổng phí thời gian sống khiêm tốn vừa qua sao!Copy nội dung từ truyện 88
“Trần Hạo, tôi đã nghe thấy cả rồi, tại sao cậu không thừa nhận?”Copy nội dung từ truyện 88
*Vi sao cậu không nói thật với tôi, cậu nói thật với tôi một câu được không?”Copy nội dung từ truyện 88
Anh lập tức giãy ra rồi chạy đi.Copy nội dung từ truyện 88
Triệu Nhất Phàm đang bước từng bước vào trong hồ!Copy nội dung từ truyện 88
Trần Hạo câm nín, đừng có giống như Dương Hạ chứ! Anh vội chạy đến ôm Triệu Nhất Phàm về.Copy nội dung từ truyện 88
Bây giờ Triệu Nhất Phàm thật sự hối hận, thật lòng không muốn sống nữa. Nhưng cuối cùng vẫn bị Trần Hạo ôm lên bờ.Copy nội dung từ truyện 88
*Ù; đúng vậy, mặc dù ban đầu cậu rất khinh thường tôi nhưng lúc ấy tôi mới bị Dương Hạ làm tổn thương, đúng là vừa nhìn thấy cậu xinh đẹp tôi đã thích ngay, cảm thấy dù cậu có thích tôi hay không, chỉ cần nhìn thấy cậu là tôi đã kích động rồi. Nhưng cảm giác này đã tan biến từ lâu, bây giờ trong lòng tôi chỉ có Đồng Hân. Thật lòng cảm ơn cậuCopy nội dung từ truyện 88
‘Về phần Triệu Nhất Phàm, sau khi nghe xong những lời này, trong lòng cảm thấy vừa chua xót vừa khó chịuCopy nội dung từ truyện 88