Copy nội dung từ truyện 88
Chương 203 Tới đây cho tôiCopy nội dung từ truyện 88
“Hữ, dựa vào cái gì chứ, dựa vào cái gì lần này người khác được lên chính thức riêng mình em là không được? Nói thẳng ra là ông ta không nể mặt ba anh, chẳng lẽ ông ta không biết quan hệ của hai chúng ta sao? Ông ta cho người khác cũng không cho em lên làm chính thức!”Copy nội dung từ truyện 88
Đại thể chính là, Lý Minh Tuyết đến bệnh viện này làm thực tập bác sĩ lâm sàng là do Phó viện trướng – ba của Lý Cương một tay sắp xếp tất cả.Copy nội dung từ truyện 88
Thế nhưng ba của Lý Cương và viện trưởng hình như không hợp nhau.Copy nội dung từ truyện 88
‘Chừa cơ hội cho người bên phía viện trưởng, nhưng năng lực của vị bác sĩ thực tập đó lại quá kém so với cô ta.Copy nội dung từ truyện 88
Mà ba của Lý Cương, theo lời của cậu ta thì sắp về hưu rồi, quyền lực cũng đã giao ra không t.Copy nội dung từ truyện 88
Chuyện này có thể sẽ không xử lí được!Copy nội dung từ truyện 88
Trần Hạo đương nhiên cũng có biết mấy người Lý Siêu, đều học chung khối, ba của Lý Siêu làm việc ở bệnh viện, mẹ cậu ta lại làm ở Cục Vệ sinh, thứ cậu ta có chính là thể diện.Copy nội dung từ truyện 88
Anh nhanh chóng ăn sạch phần cơm cúa mình.Copy nội dung từ truyện 88
Lý Minh Tuyết lạnh nhạt khách sáo với Trần Hạo vài câu.Copy nội dung từ truyện 88
Cũng đúng thôi, xã hội bây giờ người ta có đối xử khách sáo với bạn thì cũng không quá được ba năm phút đâu, thời gian lâu rồi, ai thèm để ý đến bạn là ai nữa!Copy nội dung từ truyện 88
Trần Hạo cũng không thể ăn sạch đồ của người ta rồi đứng dây phủi mông bỏ đi được.Copy nội dung từ truyện 88
Tuy rằng anh biết Lý Minh Tuyết không coi trọng mình, nhưng người ta đã mời mình một bữa cơm, không bàn giá cả, thì đây cũng là tình nghĩa mà!Copy nội dung từ truyện 88
“Cám ơn cậu Trần Hạo, đúng rồi cậu nói cho tôi số phòng bệnh của ông cậu đi, tôi bảo Lý Cương dặn dò người khác vài lời!”Copy nội dung từ truyện 88
‘Cũng không làm phiền hai người Lý Minh Tuyết nữa, anh ra khỏi nhà ăn về phòng chăm sóc cho ông cụ Ngô.Copy nội dung từ truyện 88
Đây không phải là chuyện to tát gì.Copy nội dung từ truyện 88
Đương nhiên bao gồm cá lĩnh vực y tế và giáo dục.Copy nội dung từ truyện 88
Sau cùng, Lý Chấn Quốc hỏi.Copy nội dung từ truyện 88
“Chuyện là vầy cậu Trần, lãnh đạo huyện Bình An biết cậu đã về từ mấy hôm trước, cũng trách tôi, lúc uống rượu đã lỡ lời, bọn họ còn đặc biệt đến bến xe đón cậu, nhưng lại không gặp được cậu. Hôm nay bọn họ lại chuẩn bị một bữa tiệc tiếp đón muốn hoan nghênh cậu! Bọn họ nhờ tôi hỏi xem cậu có thời gian rảnh hay không?”Copy nội dung từ truyện 88
Đoàn người đến bến xe hôm đó hóa ra là đến đón mình thật.Copy nội dung từ truyện 88
Buổi chiều, đợi ông cụ Ngô ngủ rồi, Trần Hạo liền xuất phát.Copy nội dung từ truyện 88
Dù sao thì thu hút đầu tư xưa nay vẫn là trọng điểm được coi trọng của một vùng, bởi vậy tiệc tiếp đãi lần này được chuẩn bị rất kĩ lưỡng.Copy nội dung từ truyện 88
Bởi vì phải chăm sóc ông cụ Ngô nên Trần Hạo sẽ không đi cùng Lý Chấn Quốc và Triệu Tử Hưng, anh bảo bọn họ cứ đi trước.Copy nội dung từ truyện 88
Thì ở một bên khác, một chiếc xe hơi vừa dừng chỗ đỗ xe, bước từ trên xe xuống là một nam một nữ, tay cô gái khoác lên tay chàng trai.Copy nội dung từ truyện 88
“Trời ạ, đã bảo anh đến sớm rồi mà, anh xem đã mấy giờ rồi, ghét ghê!”Copy nội dung từ truyện 88
‘Chàng trai phản bác.Copy nội dung từ truyện 88
“Đừng nói nữa, mau vào đi” Gia Cường nóiCopy nội dung từ truyện 88
“Tiểu Mẫn em nhìn đi, chàng trai đó không phải là cậu học sinh tên là Trần Hạo của em sao?”Copy nội dung từ truyện 88
Trần Hạo đang chuẩn bị tiến vào, kết quả nghe có người gọi tên mình, quay đầu lại nhìn, thật là quá trùng hợp, đó lại là Lưu Mẫn.Copy nội dung từ truyện 88
Thật sự thì Trần Hạo rất muốn đạp cho Lưu Mẫn hai cú.Copy nội dung từ truyện 88
Lưu Mẫn khoanh tay hỏi.Copy nội dung từ truyện 88
” Tôi biết rồi, cậu tới làm việc hả? Ha ha, cậu được đấy Trần Hạo, không nhìn ra cậu lại có mắt nhìn như vậy, biết tối nay khách sạn Xuân Hoa có nhiều việc, nghe thấy lời đồn nên tới hả? Được lắm được lắm!Copy nội dung từ truyện 88
“Được đó, làm cho tốt, đợi chút nữa tôi sẽ cho cậu thêm ít tiền típ nha!”Copy nội dung từ truyện 88
Haha.Copy nội dung từ truyện 88
Trong hội trường lớn, người qua người lại không ít, chen chúc nhốn nháo.Copy nội dung từ truyện 88
Bỗng nhiên, mặt anh bị một vật nhỏ do ai đó ném đập trúng vào mặt.Copy nội dung từ truyện 88
Trần Hạo xoay đầu, hóa ra là Lưu Mẫn đang ngồi cạnh bàn tiệc mà ôm miệng cười khanh khách.Copy nội dung từ truyện 88
‘Đều ngồi đó cười Trần Hạo.Copy nội dung từ truyện 88