Anh nợ em một câu yêu thương!
Chương 296 : Nở mày nở mặtAnh nợ em một câu yêu thương!
Chị dâu hai nhìn Trần Hạo bị các nữ sinh đẩy về , khinh thường nói .Anh nợ em một câu yêu thương!
” Trần Hạo , cậu đứng yên ở đây đề quan sát đi , nhiều ông lớn lắm . ”Anh nợ em một câu yêu thương!
Mà trong hội trường .Anh nợ em một câu yêu thương!
Khi giọng nói của Lý Chấn Quốc vang lên , đám người trong đó lập tức im lặng .Anh nợ em một câu yêu thương!
Nhưng vẫn có người nhỏ giọng thì thầm ở bên ngoài .Anh nợ em một câu yêu thương!
” Hay cậu chủ nhà họ Trần không đến ? Không phải chứ ? ”Anh nợ em một câu yêu thương!
” Ó , nếu thế thì chẳng phải sẽ không nhìn thấy cậu chủ nhà họ Trần à ? ”Anh nợ em một câu yêu thương!
Đúng thế , tuy cậu Bạch cũng tốt , tuy không bằng cậu Trần nhưng cũng đủ để ngước nhìnAnh nợ em một câu yêu thương!
Đường Lan cũng hô lên .Anh nợ em một câu yêu thương!
Khương Vệ Đông nói .Anh nợ em một câu yêu thương!
Anh ta cũng buồn bực lắm chứ . Bây giờ sắp mười một giờ rồi , theo ước hẹn , ông Ngô sẽ đến sau cậu chủ nhà họ Trần .Anh nợ em một câu yêu thương!
Sau đó anh ta lấy điện thoại ra , bấm số của Trần HạoAnh nợ em một câu yêu thương!
” Đúng thế , vậy chẳng phải lát nữa chúng ta sẽ có thể thấy Cậu Trần ư ? ”Anh nợ em một câu yêu thương!
Tút tút tút..Anh nợ em một câu yêu thương!
Cùng lúc đó , anh em nhà họ Ngô , gia đình ông Vương , còn có cả nhà họ Khương đều nhìn về phía cậu . Chủ yếu là do giật mình .Anh nợ em một câu yêu thương!
” Ha ha ha , nếu không biết thì còn nghĩ cậu ta là Cậu Trần đấy . ”Anh nợ em một câu yêu thương!
” A lô , tổng giám đốc Lý , tôi ở đây , đang bị kẹt trong đám đông . Tôi đến ngay bây giờ . ” Trần Hạo nói giữa đám người .Anh nợ em một câu yêu thương!
Mà Trần Hạo thì cúp điện thoại tiến lên phía trước , lần này mọ người coi cậu như bệnh truyền nhiễm , đều tránh đường cho cậu đi .Anh nợ em một câu yêu thương!
Lý tiểu Linh còn tưởng Trần Hạo bị điện , liền kéo cậu lại .Anh nợ em một câu yêu thương!
“ Xong thật rồi , lão trần lại gây sự chú ý rồi ” Lý Tiểu Linh khẩn trương nói . “ Cậu Trần ” . Bỗng nhiên Lý Chân Quốc hô lớn , phía sau ông tất cả cũng đều hộ như vậy .Anh nợ em một câu yêu thương!
” Cậu … cậu Trần Hạo ư ? Gì chứ ? ”Anh nợ em một câu yêu thương!
Đó là Cậu Trần ư ? Sao có thể chứ ?Anh nợ em một câu yêu thương!
Nhưng bây giờ , Lý Chấn Quốc và các ông lớn lại gọi Trần Hạo là Cậu Trần ư ?Anh nợ em một câu yêu thương!
Còn Khương Nhiên Nhiên thì che miệng với vẻ không dám tin . Không riêng gì Khương Nhiên Nhiên , Ngô Thiên và người nhà họ Ngô cũng kinh ngạc . Càng không cần bàn đến hai đứa con gái nhà họ Vương .Anh nợ em một câu yêu thương!
Nhưng chuyện gì thế này ?Anh nợ em một câu yêu thương!
Có nữ sinh hô lớn với Trần Hạo .Anh nợ em một câu yêu thương!
Cậu nói rồi đi sang đó , đỡ vợ chồng bác Ngô và kéo Vân Linh ra khỏi đám người .Anh nợ em một câu yêu thương!
Vào giờ phút này , đám cậu Bạch và cậu chủ Hoàng cùng bước đến đỡ người nhà họ Ngô .Anh nợ em một câu yêu thương!
Bảo Tiểu Phi cười nói . Còn Trần Hạo thì theo sau , bước vào trong . Nhưng khi cậu đi ngang qua Vương Mẫn , cảnh tượng mấy ngày trước lập tức xuất hiện trong đầu cô ta .Anh nợ em một câu yêu thương!
Mẹ Vương Mẫn cũng nghĩ đến ngày đó :Anh nợ em một câu yêu thương!
Nhưng bây giờ , bọn họ chỉ hận không thể tìm một cái lỗ để chui vào .Anh nợ em một câu yêu thương!
” Anh cả anh hai , chị cả chị hai , mai là sinh nhật em , chúng ta cùng ăn một bữa được không ? Em cũng chẳng quen ai cả . ”Anh nợ em một câu yêu thương!
” Bọn tao không có thời gian , ai rảnh đâu mà tham gia sinh nhật của mày . ”Anh nợ em một câu yêu thương!
” Bọn tao không có thời gian để hầu hạ người rành rỗi như mày , Ngô Phong còn phải đi làm nữa .Anh nợ em một câu yêu thương!
Khó trách Trần Hạo có thể khiến quản lý Vương thành ra như thế , khó trách Trần Hạo có thể khiến cho quản lý của khu du lịch phải nịnh nọt cậu như chó xù , khó trách Trần Hạo muốn mời ông bà nội đến bữa tiệc sinh nhật này .Anh nợ em một câu yêu thương!
Khi Trần Hạo đi ra , Khương Vệ Đông nhìn cậu , muốn cậu nhìn mình rồi chào hỏi .Anh nợ em một câu yêu thương!
Có lần nào Trần Hạo bỏ mặc ông ta khi có việc đâu chứ ?Anh nợ em một câu yêu thương!
Nhưng lúc đó ông ta lại cầm chén trà , ném đuổi cậu ra ngoài .Anh nợ em một câu yêu thương!
Đúng lúc này , mấy nữ sinh chỉ về phía xa rồi hô lên , hy vọng giọng mình sẽ khiến Cậu Trần chú ý .Anh nợ em một câu yêu thương!
Vì vào giờ phút này , có một chiếc xe vô cùng sang trong đang phóng nhanh đến đây .