Anh nợ em một câu yêu thương!
Chương 547: Khám phá bất ngờAnh nợ em một câu yêu thương!
Ở đây đồi cát chằng chịtAnh nợ em một câu yêu thương!
Thảo nào nó được gọi là Vạn Sa Lĩnh.Anh nợ em một câu yêu thương!
Ngay sau đó Trần Hạo ngửi thấy mùi gì đóAnh nợ em một câu yêu thương!
Những vết máu này, có màu xanh đậm, chắc chắn là máu của con quái vậtAnh nợ em một câu yêu thương!
Dù cho quái vật khả năng phòng ngự của nó rất lớn, nhưng cũng không khỏi bị Phá Quân đâm một đòn đau điếng !Anh nợ em một câu yêu thương!
Tựa vào phía bắc của một cồn cát, ở một góc khuất, giống như có một cái hang.Anh nợ em một câu yêu thương!
Trần Hạo nghiêng người liền ngửi thấy một mùi hôi thối.Anh nợ em một câu yêu thương!
Nước giếng sâu, dưới đáy thì ra lại thông với một con sông khác .Anh nợ em một câu yêu thương!
Đây là nơi có một con sông ngầm.Anh nợ em một câu yêu thương!
Anh đã thấy yêu quái thè lưỡi nhìn hai người nằm trên mặt đất, đó chính là Tần Nhã và Thẩm Mộng Tuyết.Anh nợ em một câu yêu thương!
Đối mặt với Trần Hạo, răng nanh của nó lộ ra.Anh nợ em một câu yêu thương!
“Tần Nhã! Tần Nhã! Cô không sao chứ?”Anh nợ em một câu yêu thương!
” Cầm thú, ta xem ngươi còn có thể chạy đến nơi nào !”Anh nợ em một câu yêu thương!
Lập tức phóng ra Phá Quân , rồi cũng theo đó phi tới phía con quái vậtAnh nợ em một câu yêu thương!
Cuộc tấn công kép của Phá Quân và Trần Hạo cũng khiến con quái vật bất ngờ.Anh nợ em một câu yêu thương!
Sau đó, với một âm thanh khác, Phá Quân lại đâm vào cổ nó.Anh nợ em một câu yêu thương!
Trần Hạo nắm lấy đầu nó, giữ chặt đầu nó, điều khiển Phá Quân , chặt một nhát bay đầu con quái vậtAnh nợ em một câu yêu thương!
Giết xong con quái vật , Trần Hạo vội vàng đến bên cạnh Tần Nhã.Anh nợ em một câu yêu thương!
Nhưng tình hình không mấy khả quan , sau khi bị kéo vào trong cát lâu như vậy, Tần Nhã và Thẩm Mộng Tuyết đều bị ngạt thở nặng.Anh nợ em một câu yêu thương!
Trần Hạo nói chuyện một mình.Anh nợ em một câu yêu thương!
Mười phút sau.Anh nợ em một câu yêu thương!
Trần Hạo ôm Tần Nhã khẽ lắc.Anh nợ em một câu yêu thương!
“Trần … Trần Hạo?”Anh nợ em một câu yêu thương!
Trần hạo vừa ném khẩu trang vừa lo lắng.Anh nợ em một câu yêu thương!
“Trần Hạo, đúng là anh rồi !”Anh nợ em một câu yêu thương!
” Em không phải đang nằm mơ sao? Em lại gặp lại anh, Trần Hạo, anh biết không, một năm nay, em mỗi ngày đều nghĩ đến anh!”Anh nợ em một câu yêu thương!
Cô lại nắm chặt tay Trần Hạo vì sợ rằng đây chỉ là một giấc mơ, khi tỉnh dậy thì Trần Hạo lại biến mất.Anh nợ em một câu yêu thương!
Trong lòng Trần Hạo chợt lóe lên một tia chua xót.Anh nợ em một câu yêu thương!
Bây giờ , không thể làm cô ấy chịu tổn thương vì mình thêm một lần nữaAnh nợ em một câu yêu thương!
Mặt anh tỏ kinh ngạc: “Trần Hạo nào ? Cô gái , chắc là cô nhận nhầm người rồi ?”Anh nợ em một câu yêu thương!
” Anh nói bậy bạ gì vậy, anh không phải Trần Hạo!”Anh nợ em một câu yêu thương!
” Tôi không phải là Trần Hạo , tôi tên là Trần Huyền, tôi với Trần Hạo mà cô nói nhìn giống tôi lắm sao ? “Anh nợ em một câu yêu thương!
Tất nhiên giọng nói thay đổi thành giọng nói khi gặp Tần Nhã ở trong sa mạc.Anh nợ em một câu yêu thương!
Đúng vậy, Trần Hạo, người tôi yêu, anh ấy rất gầy, rất ít nói, và có làn da rất trắng.Anh nợ em một câu yêu thương!
Lẽ nào trên đời này thực sự có hai người giống hệt nhau?Anh nợ em một câu yêu thương!
Tần Nhã vội vàng hỏi.Anh nợ em một câu yêu thương!
Trần Hạo nóiAnh nợ em một câu yêu thương!
Tần Nhã gật đầu:Anh nợ em một câu yêu thương!
Tần Nhã lau nước mắt.Anh nợ em một câu yêu thương!
Bởi vì tuy rằng anh ta rất giống Trần Hạo, nhưng Trần Hạo lại không giỏi võ công như vậy.Anh nợ em một câu yêu thương!
Trần Hạo nóiAnh nợ em một câu yêu thương!
“Được!”Anh nợ em một câu yêu thương!
Lúc này Thẩm Mộng Tuyết cũng đã tỉnh lại.Anh nợ em một câu yêu thương!
Tần Nhã vội vàng đỡ nàng.Anh nợ em một câu yêu thương!
Thẩm Mộng Tuyết gãi đầu.Anh nợ em một câu yêu thương!
” Hì, hình như em mơ thấy ai đó hôn em!”Anh nợ em một câu yêu thương!
” Chúng ta suýt nữa thì đã mất đi tính mạng, em vẫn còn tâm trí mà ở đó đùa giỡn được ”Anh nợ em một câu yêu thương!
“Em nói thật !”Anh nợ em một câu yêu thương!
Trần Hạo không khỏi đỏ mặt.Anh nợ em một câu yêu thương!
Lúc này, Thẩm Mộng Tuyết mới nhận ra Trần Hạo đang ở bên cạnh.Anh nợ em một câu yêu thương!
Trước đây, cô luôn tưởng tượng đại ca của mình trông như thế nào.Anh nợ em một câu yêu thương!
Nhưng, không ngờ đại ca lại cởi mặt nạ ra, trông anh ấy đẹp trai quá.Anh nợ em một câu yêu thương!
“À, tôi tên là Trần Huyền!”Anh nợ em một câu yêu thương!
“Trần Huyền sư huynh, cám ơn anh đã cứu chúng tôi !”Anh nợ em một câu yêu thương!
Và Tần Nhã cũng nhìn chằm chằm vào Trần Hạo .Anh nợ em một câu yêu thương!
“Không cần cám ơn, nơi này có thể có vài con quái vật khác , chúng ta nên đi ra ngoài trước đã !”Anh nợ em một câu yêu thương!
Anh cẩn thận quan sát hoàn cảnh xung quanhAnh nợ em một câu yêu thương!
Đột nhiên, Trần Hạo nhìn thấy bên cạnh có bức tường đá.Anh nợ em một câu yêu thương!
“Có vẻ nó chính là một cánh cửa !”Anh nợ em một câu yêu thương!
Nguồn: VastarelAnh nợ em một câu yêu thương!