Mô Phỏng Tội Phạm Mười Vạn Lần: Ta Trở Thành Siêu Cấp Cảnh Sát! (Dịch)

Chương 130 - Chương 130: Con Mắt Của K!

Chương 130: Con Mắt Của K! Chương 130: Con Mắt Của K!

Tầm quan trọng của việc truy quét tổ chức buôn bán ma túy này bây giờ đã được xếp ở mức rất cao, những việc khác không quan trọng đều phải nhường đường cho chuyện này.

Bởi vì Long Quốc kiểm soát ma túy rất nghiêm ngặt, hàng năm có rất nhiều cảnh sát chống ma túy hy sinh, mâu thuẫn với tội phạm ma túy đã đến tình trạng nước lửa bất dung.

Kết quả bây giờ

Ngay trong phạm vi Long Quốc không phải là ở gần biên giới Tam Giác Vàng lại ẩn giấu một tổ chức buôn bán ma túy khổng lồ hoạt động nhiều năm như vậy đến bây giờ mới bị phát hiện.

Nếu không sớm đào ra thì hành vi chống ma túy nghiêm ngặt từ trước đến nay của Long Quốc trên thế giới cảm giác sẽ trở thành một trò cười lớn. ...

Lúc này

Tại cổng tòa nhà cao tầng Vạn Khoa Vân ở quận Tương Thành, thành phố Cô Tô đã có hai chiếc xe cảnh sát đỗ.

Công ty phần mềm Kim Uy nơi nạn nhân của vụ án đầu độc bằng Xyanua trong rạp chiếu phim tư nhân từng làm việc nằm ở khu vực tầng mười của tòa nhà này, bây giờ vẫn chưa chuyển đi.

Bây giờ toàn bộ công ty có ba trăm người

Trong các công ty phần mềm ở thành phố Cô Tô cũng có thể được coi là một công ty trung bình lớn.

Lần này, Lưu Dương mặc áo sơ mi trắng chỉ huy đội.

Một số nhân viên đội điều tra hình sự của quận Tương Thành, cùng với Trịnh Huy, Bạch Vũ và An Quyền, đi theo để hỏi thăm và điều tra chi tiết.

Bảo vệ của tòa nhà vốn luôn kiêu ngạo với các shipper, nhìn thấy rất nhiều cảnh sát mặc đồng phục như vậy đến cũng phải cúi đầu xuống, thậm chí không dám nói một lời chứ đừng nói là ngăn cản lên lầu.

Không chút do dự, mọi người đi thẳng vào thang máy và nhấn nút tầng mười.

Mặc dù lần hành động này không rầm rộ giống như lần trước, vây chặt cả Bảo tàng Nghệ thuật Hoài Hải, không cho ai vào khiến người đi đường tò mò xúm vào chụp ảnh nhưng giống như Tô Mình đã nói trước đó.

Với sự thận trọng của thủ lĩnh tổ chức buôn bán ma túy, chắn chắn có cách để biết được

Cảnh sát đã đến thăm lại công ty nơi nạn nhân từng làm việc.

Lưu Dương và những người khác đến công ty phần mềm Kim Uy ngay lập tức thu hút sự chú ý của nhiều nhân viên, nhân viên lễ tân của công ty thậm chí còn ngây người, dường như chưa từng thấy cảnh tượng như vậy, đến mức quên hỏi lý do cảnh sát đến.

Sau khi phản ứng lại nàng ngay lập tức chạy vào văn phòng giám đốc để báo tin.

Khi lãnh đạo công ty xuất hiện, mọi giao tiếp và sàng lọc đều trở nên đơn giản, giám đốc của công ty phần mềm Kim Uy ngay lập tức tuyên bố sẽ hợp tác điều tra toàn diện.

Tìm ra kẻ giết người từng giết nhân viên công ty họ, cũng là mong muốn trong lòng tất cả mọi người.

Tất nhiên ngay cả Lưu Dương cục trưởng cục công an quận Tương Thành cũng đã đến, dù hắn có cứng đầu đến mấy cũng không dám không hợp tác.

Tất cả cảnh sát đến, đều bắt đầu hành động, sử dụng những thủ đoạn của mình để tìm kiếm manh mối hữu ích.

Trịnh Huy phụ trách trò chuyện với các đồng nghiệp của nạn nhân, tập trung vào việc giao lưu thân thiết, nắm bắt những lỗ hổng trong lời nói của những người này, xác định tình hình yến hội lúc đó.

An Quyền bắt đầu kiểm tra camera giám sát của công ty, cũng như chi tiêu tài chính bốn năm rưỡi trước, thậm chí cả dự án mà công ty đang thực hiện vào thời điểm đó.

Hy vọng có thể tìm thấy những manh mối liên quan đến tranh cãi nội bộ của công ty, hoặc tình trạng đấu đá nội bộ.

Về phần Bạch Vũ, hắn trông có vẻ như đang lang thang vô định, nhưng thực ra ánh mắt hắn đang lướt qua từng ngóc ngách của công ty, cố gắng tìm ra thứ mà Tô Mình đã nói trước đó.

Cái thứ đặc biệt đó, chính là thứ mà tên cầm đầu tổ chức buôn bán ma túy dùng để xác định cảnh sát đã lần theo dấu vết đến công ty phần mềm Kim Uy.

Sau khi kiểm tra kỹ lưỡng vài lần, Bạch Vũ cau mày đầy thắc mắc, bởi hắn thực sự không phát hiện ra bất kỳ chỗ nào có vẻ bất thường và có thể được sử dụng để báo cáo thông tin.

Hơn nữa, dù cho tổ chức buôn bán ma túy có hung hăng đến đâu, thì cũng không dám đến thẳng công ty chuyên phần mềm để lắp đặt những thứ như camera hoặc thiết bị nghe lén, phải không?

Trừ khi, tên cầm đầu tổ chức buôn bán ma túy này đã lợi dụng những thứ đã có sẵn để giám sát?

Giống như những thứ mà Tô Mình đã nhắc đến trước đó, chẳng hạn như hệ thống ETC, hệ thống camera Thiên Nhãn, nền tảng truyền thông, v. v.

Vậy thì, trong một công ty phần mềm như vậy, còn thứ gì đã tồn tại sẵn và có thể được sử dụng để cung cấp thông tin mới nhất?

Nghĩ đến đây, trong đầu Bạch Vũ hiện lên vô số vật phẩm, hắn tưởng tượng xem nếu mình là Conan hay Sherlock Holmes thì sẽ tìm ra thứ đó như thế nào?

Không đúng.

Vào thời đại của Sherlock Holmes, còn chưa có những thiết bị giám sát và nghe lén như vậy.

Vậy nếu giả sử mình là Conan thì sao?

Bây giờ phải bắt đầu từ đâu để tìm manh mối?

Trong các vụ án tương tự có có điểm gì giống nhau? Có thể rút ra được cách thức phá án nào có giá trị?

Đang lúc Bạch Vũ chìm đắm trong suy nghĩ thì...

"Đình——"

Tiếng thang máy đến ở cửa công ty vang lên.

Tâm trí của Bạch Vũ bị tiếng động này đánh thức, ngay lập tức hắn nhìn theo hướng thang máy.

Một nhân viên giao hàng mang theo trà sữa vội vàng bước ra, vừa cầm điện thoại vừa ngó đầu vào công ty, miệng lẩm bẩm điều gì đó.

Sau vài giây, nhân viên giao hàng đặt trà sữa lên bàn giao hàng, quay lại thang máy và bước vào.

Nhìn thấy cánh cửa thang máy đang từ từ đóng lại,

Bạch Vũ chợt nghĩ ra điều gì đó.

Hắn lập tức chạy ra khỏi cửa công ty, giơ tay chặn lại cánh cửa thang máy đang sắp đóng lại.

Khi cửa thang máy mở ra do cảm ứng hồng ngoại, Bạch Vũ mang theo chút áy náy bước vào.

Hắn đi thẳng đến phía trong cùng của thang máy.

Nhìn lên camera ở trên cùng của thang máy, Bạch Vũ nheo mắt lại, khẽ thì thầm:

"Có vẻ như... ta đã tìm thấy mắt của con chuột đó rồi!"

Lúc này.

Trên tầng thượng của tòa nhà Hưng Thịnh ở thành phố Lư Châu.

K đang mỉm cười tự tin lướt nhẹ trên màn hình cảm ứng của máy tính xách tay, cẩn thận xem xét chi tiết vụ án mà Độc Dược đã chia sẻ.

Khi hắn đang phân tích và suy nghĩ kỹ xem Độc Dược còn mắc lỗi gì nữa có thể khiến lộ thông tin cá nhân của mình không thì màn hình máy tính xách tay đột nhiên tự động bật lên màn hình giám sát theo thời gian thực.

Trong màn hình.

Xuất hiện một màn hình thang máy, đang chiếu cảnh Lưu Dương và những người khác vừa rồi đến công ty phần mềm Kim Uy.

Tất cả những người mặc đồng phục cảnh sát đều được đánh dấu bằng khung vuông màu đỏ.

Còn Bạch Vũ mặc vest.

Trên người không có khung đỏ đánh dấu.

Rõ ràng đây là một tập lệnh K đã tạo ra để xâm nhập vào màn hình giám sát thang máy và đánh dấu cảnh báo cảnh sát.

Một khi có người mặc đồng phục cảnh sát xuất hiện trong màn hình giám sát thang máy, tập lệnh sẽ ngay lập tức báo động để nhắc nhở về hành động mới nhất của cảnh sát.

Là một con chuột thích rình mò.

K đã cố gắng hết sức để nắm bắt hoàn toàn hành tung của cảnh sát.

Sau khi chờ đợi thêm vài phút.

Để xác nhận cảnh sát không phải đang làm trò mà thực sự đã phát hiện ra manh mối quan trọng và sẽ bắt đầu hành động tiếp theo.

K cầm điện thoại bàn trên bàn lên và gọi cho Độc Dược.

Mười lăm giây sau.

Điện thoại được nhấc lên đúng lúc, giọng nói bình tĩnh và tự tin của K cũng vang lên theo sau.

"Lũ chó đã đánh hơi đến công ty phần mềm rồi."

"Như ta đã đoán, mục tiêu tiếp theo của chúng là ngươi, hãy tiếp tục trốn theo lời ta nói."

"Vậy thôi, cúp máy."

Sau khi cúp điện thoại.

Màn hình thang máy hiển thị cảnh Bạch Vũ và nhân viên giao hàng.

Nhưng khác biệt là...

Nhân viên giao hàng đang cúi đầu nhìn đơn hàng, còn Bạch Vũ thì đang nhìn thẳng vào camera giám sát thang máy.

Trong mắt hắn ánh lên sự kiên định chưa từng có...

Bình Luận (0)
Comment