Lúc này, suy đoán của Tô Minh đã gần như hoàn thiện.
Rất có khả năng thân phận thật của Tường Vi chính là bạn cùng phòng đại học của nạn nhân - Lan Ngọc Quyên.
Bởi vì trong suy đoán trước đó,
Luôn có một chi tiết quan trọng chưa được tìm ra hoặc bổ sung, khiến Tô Minh không dám kết luận một cách táo bạo.
Đó là rốt cuộc là bằng cách nào để Tường Vi có được thông tin về khuôn mặt của bạn trai nạn nhân và dùng nó để tạo ra mặt nạ da người.
Bởi vì, để tạo ra mặt nạ da người có thể tráo giả thành thật, thông tin chi tiết về khuôn mặt là điều kiện tiên quyết.
Giờ đây, thông qua cuộc điện thoại của bạn trai nạn nhân, chi tiết và vấn đề này cũng đã được khai quật triệt để.
Ba tháng trước khi vụ án xảy ra, nạn nhân đã tổ chức đám cưới, Tường Vi phụ dâu.
Điều quan trọng nhất là Tường Vi còn dùng lý do tiết kiệm tiền để giúp vợ chồng nạn nhân trang điểm, từ đó có được thông tin khuôn mặt quan trọng nhất.
Là một nhân viên nhà tang lễ có kinh nghiệm, hoặc nói cách khác là một bậc thầy trong việc tạo mặt nạ da người, chỉ cần tiếp xúc trong lúc trang điểm cũng đã đủ để xác định thông tin khuôn mặt rồi.
Trong số đó có thể nắm bắt được chi tiết là...
Rất có khả năng từ trước đến nay Tường Vi đều không hề tiết lộ với người thân, bạn bè hay nói cách khác là bất kỳ người khác rằng mình đang làm công việc ở nhà tang lễ, mà thay vào đó lại dùng nghề trang điểm trong studio để che đậy.
Bởi vì dù mối quan hệ có tốt đến đâu, nếu biết Tường Vi là nhà tang lễ chuyên trang điểm cho người chết thì dù có muốn tiết kiệm tiền đến đâu thì chồng nạn nhân cũng sẽ không để Tường Vi đến trang điểm.
Điều này cho thấy, Tường Vi có lẽ rất chán ghét và coi thường công việc nhà tang lễ của mình, càng không muốn để bạn bè cũ biết.
Để duy trì cuộc sống khó khăn, nàng đã chọn làm công việc trang điểm cho người chết. ...
Đứng trước bảng trắng, Cao Siêu tay cầm điện thoại, ánh mắt cũng có chút nghiêm túc không thể nói nên lời, tiếp tục nói.
"Ôn lão bản."
"Trước đây ta đã cẩn thận điều tra ngươi, phát hiện không có quá nhiều vấn đề, ta cũng tin chắc rằng ngươi chắn chắn rất muốn tìm ra kẻ đã giết hại người yêu của ngươi."
"Vì vậy bây giờ ta sẽ nói thẳng với ngươi."
"Những ngày gần đây, đội điều tra hình sự của chúng ta có những phát hiện quan trọng khác về vụ án này, bây giờ suy đoán rằng bạn cùng phòng của người yêu ngươi, chính là—Lan Ngọc Quyên có khả năng rất lớn là kẻ đã giết hại người yêu của ngươi."
"Đồng thời ta còn phải nói một chuyện."
"Lan Ngọc Quyên không phải là nhà trang điểm trong studio như ngươi nghĩ mà là nhân viên một nhà tang lễ ở thành phố Đại Dung, vì vậy ta mới nói nàng có khả năng hành động cao."
Nói xong.
Ở đầu máy điện thoại kia, ngay lập tức nghe rõ tiếng cốc rơi xuống đất, không biết là do giận dữ hay cảm xúc khác.
Ngay sau đó.
Tiếng run rẩy và khàn khàn của bạn trai người chết, đã vang lên.
"Người... người làm lễ tang?"
"Đây là giả, không phải là thật chứ."
"Suốt thời gian qua, Ngọc Quyên và Tiểu Nhị đều nói rằng nàng đang làm trang điểm tại studio, sao bây giờ lại trở thành người làm lễ tang?"
"Còn nữa, mối quan hệ giữa Tiểu Nhị và Ngọc Quyên luôn không tệ, thỉnh thoảng cũng có lúc liên lạc trò chuyện, nếu không thì cũng không mời nàng làm phụ dâu."
"Nàng chẳng có lý do gì để giết Tiểu Nhị, theo lý thì không nên làm chuyện đó."
"Hơn nữa, các ngươi có chắc không?"
"Sau một tháng ta và Tiểu Nhị kết hôn, Ngọc Quyên đã tìm được cơ hội visa du học, đã di cư đến Mỹ từ lâu rồi."
"Thậm chí bây giờ nàng vẫn ở Mỹ, còn cập nhật mạng xã hội mỗi nửa năm một lần."
"Không phải... không phải thật là nàng chứ?"
Nói đến phần sau.
Bạn trai người chết đã hoàn toàn kết hợp hai cảm xúc đối lập là nghi ngờ và tin tưởng, thậm chí cả cách gọi hai chữ Ngọc Quyên cũng trở nên cứng nhắc và nghiến răng nghiến lợi.
Một mặt.
Hắn cảm thấy Lan Ngọc Quyên và vợ mình có mối quan hệ tốt đến vậy sẽ không làm ra chuyện đó, hơn nữa nàng đang ở Mỹ, cũng không có thời gian để làm.
Một mặt khác.
Từ phía Cao Siêu biết được nghề thật của Lan Ngọc Quyên là người làm lễ tang khiến hắn lại nghĩ đến...
Người yêu của mình bị bóc da mặt không phải sao? Lan Ngọc Quyên thật sự không có lý do để giết người yêu của mình sao?
Khoảnh khắc này.
Bạn trai người chết siết chặt nắm đấm, trong đầu không ngừng nhớ lại cảnh tượng đau khổ của người yêu, chưa kịp chờ Cao Siêu hỏi gì, đã tự nguyện kể.
"Cao cục trưởng, ta còn muốn nói một số chuyện."
"Về Lan Ngọc Quyên, ta không biết có ích không, nhưng cảm thấy có thể giúp ích cho việc phá án của các ngươi."
"Lúc ban đầu ở đại học, khi ta đang theo đuổi Tiểu Nhị, Lan Ngọc Quyên thực ra cũng đã bày tỏ tình cảm với ta trong bóng tối."
"Nhưng từ đầu, trong mắt ta chỉ có Tiểu Nhị nên đã từ chối không chúc chần chừ, sau đó dường như cũng đã kết thúc."
"Sau đó là trong thời gian đại học, ta nghe Tiểu Nhị nói, Lan Ngọc Quyên đã lén lút sử dụng mỹ phẩm của nàng, Tiểu Nhị phát hiện ra sau đó không chọn lựa nói ra chuyện này mà là giả vờ không biết."
"Đợi đến ngày sinh nhật của Lan Ngọc Quyên, Tiểu Nhị đã tặng nàng một bộ mỹ phẩm cùng loại."
"Nhưng điều này không nhận được lời cảm ơn của Lan Ngọc Quyên, ngược lại không biết vì sao khiến nàng sụp đổ, mắng Tiểu Nhị chỉ vì gia đình tốt, giả tạo sử dụng lý do sinh nhật đưa ra những mỹ phẩm này để xúc phạm nàng."
"Chuyện này lúc đó dù đã gây ra mâu thuẫn, nhưng sau đó đã kết thúc bằng lời xin lỗi của Lan Ngọc Quyên, vì là bạn cùng phòng, hai người sau đó cũng đã trở lại mối quan hệ bạn tốt."
"Sau khi ta và Tiểu Nhị tốt nghiệp."
"Cao cục trưởng, ngươi cũng nên biết đã xảy ra chuyện gì, Tiểu Nhị vì ta mà cắt đứt quan hệ với gia đình, mang theo sổ hộ khẩu đến tìm ta."
"Lúc đó ta và Tiểu Nhị hai người không có một xu dính túi, trải qua những ngày khó khăn chưa từng có, nhưng chúng ta đều không than phiền, nghĩ rằng có nhau thì đã đủ rồi."
"Nhưng Lan Ngọc Quyên, không biết từ đâu nghe được tin này."
"Bỗng nhiên nàng lấy một số tiền lớn muốn cho Tiểu Nhị mượn, nói rằng sau bao năm, cuối cùng nàng cũng có thể giúp được Tiểu Nhị."
"Nhưng Tiểu Nhị không lấy số tiền này mà nói rằng chúng ta định tự lực, sống cuộc sống của chúng ta để cha mẹ nàng xem, để Lan Ngọc Quyên giữ tiền ở nhà."
"Kết quả là lần từ chối này của Tiểu Nhị lại làm cho Lan Ngọc Quyên tức giận một cách khó hiểu."
"Nàng nói rằng..."
"Có phải là cảm thấy mượn tiền của nàng là mất mặt, có phải là cảm thấy tiền của nàng không sạch sẽ, có phải là cảm thấy nàng không xứng đáng hay không."
"Cuộc cãi vã lần đó, cuối cùng kết thúc bằng lời xin lỗi của Tiểu Nhị."
"Lúc đó chúng ta không nghĩ nhiều, vì việc này, Lan Ngọc Quyên thực sự xuất phát từ lòng tốt."
"Nhưng bây giờ lại làm ta hơi rùng mình."
"Nàng mới tốt nghiệp, rốt cuộc là từ đâu lấy được số tiền lớn này."
"Phí an gia, đó là phí an gia của người làm lễ tang." Ngồi bên cạnh, Lam Tịnh dường như có chút không kiềm chế được suy nghĩ trong lòng, sau đó điều chỉnh kính nói.
"Người làm lễ tang vì nghề nghiệp đặc biệt, khó tuyển dụng nhân sự."
"Vì vậy, một số nhà tang lễ sẽ ký một hợp đồng, yêu cầu nhân viên phải làm một số năm mới có thể nghỉ việc, bù vào đó tự nhiên là phí an gia hàng chục nghìn."
(Phí an gia: Có thể hiểu phí cho sự trung thành. )
"Do đó, số tiền lớn này, rất có thể là phí an gia mà Lan Ngọc Quyên nhận được."
"Sau đó."
"Ta muốn hỏi một điều rất quan trọng..."
"Ôn lão bản, lý do lớn khiến ngươi không chọn Lan Ngọc Quyên có phải là vì nhan sắc của Lan Ngọc Quyên không nổi bật?"
"Nói cách khác."
"Người yêu của ngươi có nhan sắc và thân hình rất tốt, nhưng Lan Ngọc Quyên lại là bình thường?"
Rõ ràng, trọng tâm của câu hỏi mà Lam Tịnh đang hỏi chính là câu trả lời cho việc nạn nhân bị bóc da mặt sau khi bị sát hại.
Sau một vài giây im lặng.
Tiếng khàn khàn của bạn trai người chết đã vang lên.
"Không, không phải như vậy."
"Nhan sắc của Lan Ngọc Quyên cũng rất tốt, trong các ngành khác có lẽ nàng có thể làm hoa khôi, không nên dùng từ bình thường để so sánh.
'Nhưng so với Tiểu Nhị, có thể nói là không thể so sánh. '
'Nếu họ cùng đi trên đường. '
"Hầu hết mọi người chỉ nhìn thấy Tiểu Nhị với nụ cười tươi tắn mà không nhìn thấy người đứng bên cạnh là... Lan Ngọc Quyên."