Tại đội điều tra hình sự huyện Tương Thành, thành phố Cô Tô.
Lưu Dương đang chăm chú xem thông tin quan trọng mà An Quyền đưa lên màn hình chiếu, trên mặt lộ ra chút nghi ngờ nói.
"An cảnh sát."
"Ý của ngươi là..."
"Tên phú nhị đại trên mặt nổi từ khu vực Hồng Cảng đến thành phố Cô Tô của chúng ta—Chung Vệ Thành này rất có khả năng là Chung Kiến Cường, tức là Độc dược trong thân phận mới ở Cô Tô?"
"Nói thật."
"Tên phú nhị đại khu vực Hồng Cảng Chung Vệ Thành này, ta cũng có nghe qua trước đây, hình như khi mới đến thành phố Cô Tô, đã ở một quán bar mở chai rượu 50 vạn, thành lập nên thiếp lập nhân vật phú nhị đại."
"Thêm nữa bình thường cũng rất phóng khoáng, còn thường xuyên thay đổi bạn gái hotgirl, trong giới những đại gia có tiền ở Cô Tô, hẳn cũng khá nổi tiếng."
"Nhưng hắn thật sự sẽ là Độc dược sao? Thật sự dám làm như vậy sao?"
"Dùng thân phận nổi bật như vậy lén lút giao dịch ma túy tinh khiết?"
Lưu Dương cảm thấy nghi ngờ cũng rất bình thường.
Là trưởng đội điều tra hình sự khu vực Tương Thành, thực sự là hơi khó tin, người buôn bán ma túy lớn đến mức như Độc dược lại chọn một thân phận nổi bật như vậy.
Mặc dù mức độ chú ý chắn chắn không thể so sánh với những minh tinh luôn có paparazzi theo sau, cũng không thể so sánh với những hotgirl nổi tiếng.
Nhưng loại đại gia phóng khoáng, thường xuyên xuất hiện trên tin tức lá cải cũng là tiêu điểm của không ít tin tức giải trí.
Nhưng ngay cả như vậy.
Độc dược vẫn chọn thân phận này, đây rốt cuộc là cần bao nhiêu sự kiêu ngạo và tự tin.
An Quyền dừng tay gõ bàn phím, chỉnh lại kính đen trên sống mũi, hơi nghiêng đầu nhìn Lưu Dương, vô cùng nghiêm túc nói.
"Theo lời của Tiểu Minh."
"Độc dược vốn dĩ rất chán ghét thân phận và cuộc sống nghèo khó của mình, giết chết những người tương cận như hắn, thông qua bài kiểm tra của tổ chức buôn bán ma túy, sở hữu một khoản tiền lớn. Nhân cơ hội có thể xóa bỏ thân phận cũ, hắn nhất định sẽ tìm mọi cách đổi lấy một thân phận khiến hắn tiêu tiền không chút do dự, ít nhất là một thân phận không bị người khác nghi ngờ tiền từ đâu ra."
"Xem xét việc để che giấu thân phận, Độc dược rất có thể sẽ dùng danh tính của người khác để mua siêu xe sang, chỉ đơn giản là tra tên xe là rất khó tìm ra manh mối."
"Vì vậy ta đã đổi hướng suy nghĩ..."
"Thông qua tìm kiếm tất cả các câu lạc bộ xe thể thao ở Cô Tô, phân tích xem trong vài năm qua, ai trở thành ủy viên hội đồng quản trị hoặc người phụ trách mới của câu lạc bộ xe thể thao để cố gắng xác định danh tính của Độc dược."
"Bởi vì Độc dược nếu hiểu rõ xe đến mức đó, chắn chắn không chỉ là lý thuyết suông, hẳn cũng rất nhiệt tình tham gia đua xe đo tốc độ ở câu lạc bộ."
"Câu lạc bộ xe thể thao bình thường có một phú nhị đại như vậy, thích xe thể thao và thường xuyên đến câu lạc bộ để thực hiện các loại cải tiến và đo tốc độ thì nhất định ít nhất cũng phải cho một chức vụ hội đồng quản trị mới."
"Đây chính là cách tìm kiếm mà ta nghĩ ra, cũng có thể là bước đột phá quan trọng."
Nói đến đây.
An Quyền hiếm khi lộ ra một chút phấn khích, nhìn chằm chằm vào thông tin quan trọng trên màn hình, tiếp tục nói.
"Thực tế cũng đúng như ta nghĩ."
"Lọc hết các câu lạc bộ xe thể thao ở Cô Tô, lấy ra các ủy viên hội đồng quản trị hoặc giám đốc mới được công bố gần đây, sau khi đối chiếu nghiêm ngặt về độ tuổi và hoàn cảnh gia đình."
"Ta phát hiện ra..."
Sau khi An Quyền đưa ra thông tin về danh tính mới của Độc Dược, tất cả mọi người trong phòng họp đều im lặng suy nghĩ.
Cuối cùng, Bạch Vũ là người lên tiếng đầu tiên.
"Thực ra, nếu suy đoán kỹ thì dù danh tính của Chung Vệ Thành này có hơi quá nổi bật, nhưng đối với Độc Dược thì cũng không phải là điều hoàn toàn không thể."
"Trước đó, Minh Ca đã nói rồi."
"Độc Dược ban đầu là người có tính cách nhút nhát, nhưng khi trốn thoát khỏi sự truy đuổi của cảnh sát và gia nhập tổ chức buôn bán ma túy sau khi vượt qua bài kiểm tra."
"Thấy được lực lượng của cả tổ chức và số tiền ngày càng tăng, hắn bắt đầu trở nên kiêu ngạo và tự tin hơn bao giờ hết, thậm chí có chút ngông cuồng."
"Điều này có thể nhìn thấy rất rõ ràng từ việc Độc Dược đe dọa Thiết Tam để biến hắn thành đàn em, sau đó lại giết hại gia đình hắn một cách dứt khoát khi hắn bị bắn."
"Bởi vì lúc này, Độc Dược đã nếm được lợi nhuận ngọt ngào của ma túy tinh khiết."
"Kẻ kiêu ngạo và tự tin, tận hưởng cuộc sống trong mơ mà mình từng ao ước, cảm nhận được sự sung sướng khi đã vượt qua giai cấp tự nhiên sẽ chọn kiểu danh tính khoe khoang như vậy."
"Hơn nữa, các ngươi còn nhớ không?"
"Trong danh sách mà đội điều tra hình sự quận Hoài Hải lấy được trước đó, chỉ có đại lý buôn bán ma túy dưới trướng Độc Dược ở thành phố Cô Tô—Phì Miêu là bị xử lý gấp rút."
"Điều này chứng tỏ Phì Miêu chắn chắn biết được những điều không thể nói."
"Ít nhất, Phì Miêu rất có thể xác định được danh tính thực sự của Độc Dược nên mới dẫn đến cái chết."
"Với danh tính khoe khoang và thu hút sự chú ý của thân phận Chung Vệ Thành, ta nghĩ hắn bị Phì Miêu đoán được thân phận cũng là chuyện hết sức bình thường."
"Ngươi nghĩ thế nào, Lưu cục trưởng?"
Lúc này, tất cả ánh mắt trong phòng đều đổ dồn về phía Lưu Dương.
Mặc dù không nói rõ, nhưng trong lòng mỗi người đều rất rõ ràng, nếu ra tay ở khu biệt thự cao cấp có nhiều minh tinh và tỷ phú như vậy thì hậu quả hành động này chắn chắn sẽ không nhỏ.
Và trong lúc Lâm Thiên và Tô Minh đều không có mặt, Lưu Dương tự nhiên vẫn là người phụ trách quyết định mọi hành động bắt giữ và khám xét.
Lưu Dương mặc áo sơ mi trắng trong cảnh phục, nheo mắt nhìn thông tin cá nhân trên màn hình chiếu, sau đó suy nghĩ nghiêm túc trong vài giây, rồi đột nhiên đập mạnh xuống bàn:
"Không cần quan tâm đến vấn đề của những minh tinh và tỷ phú đó nữa."
"Bắt!"
"Lập tức xông vào bắt người! Nếu có chuyện gì thì ta chịu trách nhiệm!"