Khu biệt thự cao cấp Long Đình
Những tên bảo vệ vốn luôn hung hăng với người ngoài, ngăn cản người giao hàng và nhân viên bưu điện không cho vào giờ chỉ dám đứng xa xa quan sát.
Trong tầm nhìn của họ,
Trước biệt thự số 23, đã có vài chiếc xe cảnh sát đỗ lung tung.
Những chiếc xe cảnh sát này thậm chí còn không biết là cố ý hay vô tình, đỗ một cách vô trật tự, chặn luôn đường ra chính của khu dân cư.
Và điều đáng kinh ngạc nhất là ...
Không cần hỏi chủ nhân của căn biệt thự số 23, một thiếu gia giàu có từ Hồng Cảnh, liệu có ở nhà hay không, đội đặc nhiệm đã trực tiếp phá cửa xông vào, hơn nữa còn cầm theo súng trường.
Biện pháp mạnh như vậy khiến những tên bảo vệ này hiểu được một điều.
Thiếu gia giàu có ở căn biệt thự số 23 đã vướng phải chuyện không phải là chuyện mà những tên bảo vệ nhỏ bé như họ có thể hỏi han được.
Tất nhiên, động tĩnh lớn như vậy, không chỉ khiến bảo vệ xôn xao.
Cũng có không ít minh tinh hoặc tỷ phú sống trong khu biệt thự Long Đình chú ý đến những gì đang xảy ra ở đây.
Một mặt, họ tò mò, mặt khác, họ cũng đang sử dụng các nguồn lực và mối quan hệ của mình để hỏi thăm tình hình, sợ rằng ngọn lửa này sẽ lan đến mình. ...
Còn trong căn biệt thự này, các đặc nhiệm được trang bị vũ khí đầy đủ đã mở từng phòng, nhưng giống như dự đoán trước đó, bên trong không có bóng dáng của Độc Dược.
Có khả năng là thủ lĩnh của tổ chức buôn bán ma túy, đã thông báo cho Độc Dược rời đi trước.
Mặc dù không bắt được Độc Dược,
Nhưng vẫn thu được không ít manh mối và vật phẩm, trong đó có ma túy tinh khiết được cất giữ trong biệt thự, chỉ riêng heroin đã có tới 30 kg.
Nếu tính theo trọng lượng cần thiết để kết án tử hình có lẽ đủ để Độc Dược bị xử tử hàng trăm lần.
Điều quan trọng nhất không phải là ma túy tinh khiết, mà là trong tầng hầm của căn biệt thự được mua dưới danh nghĩa thiếu gia giàu có từ Hồng Cảng - Chung Vệ Thành đã phát hiện ra bàn thí nghiệm hóa học chuyên dùng để chiết xuất Xyanua.
Nói cách khác, Xyanua được sử dụng để giết Phì Miêu và những người khác trước đó đều được chiết xuất ra từ tầng hầm của căn biệt thự này.
Nhờ sự đặc thù của khu biệt thự Long Đình cũng như sự nghiêm ngặt của an ninh trong khu dân cư cao cấp, Độc Dược mới có thể yên tâm sản xuất những loại chất độc hóa học này một cách tùy tiện như vậy
Lúc này, trong tầng hầm của biệt thự.
Lưu Dương đang để Thẩm Lâm pháp y, người am hiểu về tính chất của các chất hóa học độc hại cẩn thận thu thập và sắp xếp tất cả các loại chất độc, sau đó nhìn sang Bạch Vũ và Trịnh Huy bên cạnh, bất đắc dĩ nói.
"Thám tử Bạch, cảnh sát Trịnh."
"Có vẻ như nữ thần may mắn đã không mỉm cười với chúng ta, không thể bắt được Độc Dược ngay tại đây, nói thật cũng hơi đáng tiếc."
"Nếu có thể bắt giữ trực tiếp thì sau này sẽ tiết kiệm được khá nhiều việc."
Đối với lời nói có chút thất vọng của Lữ Dương.
Trịnh Huy khuôn mặt hòa nhã, đôi mắt chỉ còn một cái khe lắc đầu lên tiếng an ủi.
"Lưu cục trưởng."
"Tình hình bây giờ đã nằm trong dự đoán của chúng ta, không cần quá thất vọng."
"Hơn nữa ta cảm thấy, có thể phát hiện ra số lượng lớn ma túy tinh khiết như vậy và còn có thể đào được cơ sở sản xuất chất độc hóa học ngầm này cũng có thể nói là thu hoạch lớn, chứng minh cho suy luận trước đây của Minh ca và chúng ta là không sai."
"Cùng với những thứ đã tìm thấy bây giờ, chỉ cần sau này bắt được Độc Dược, dù hắn có chối cãi thế nào cũng không có ích, chắn chắn sẽ bị xử tử."
"Vì vậy, việc cần làm tiếp theo là cẩn thận phán đoán và tìm ra Độc Dược hiện đang trốn ở đâu!"
Trịnh Huy tuy không giỏi suy luận.
Nhưng khuôn mặt hòa ái cùng với giọng nói nhẹ nhàng, quả thực có thể giúp cải thiện bầu không khí có chút đi xuống này.
Bạch Vũ mặc trang phục giống thám tử Sherlock Holmes đang nhìn chằm chằm vào những ống nghiệm còn nguyên vẹn trên bàn làm việc cùng với chiếc máy tính xách tay bị đập nát và rút thẻ nhớ.
Sau đó, hắn lấy tẩu thuốc ra khỏi miệng, cố gắng sắp xếp suy nghĩ và suy đoán.
"Ta nghĩ..."
"Độc Dược bây giờ chắn chắn vẫn chưa rời khỏi Cô Tô."
"Bởi vì trong tình huống bị cảnh sát chúng ta theo dõi, nếu đột nhiên rời khỏi thành phố Cô Tô quen thuộc để lẩn trốn ở các thành phố khác."
"Hầu hết tội phạm đều không thể trốn thoát một cách yên ổn như họ nghĩ, mà ngược lại sẽ nhanh chóng lộ ra tung tích, bị khóa chặt và không có đường thoát."
"Thêm vào đó..."
"Có sự trợ giúp của thủ lĩnh tổ chức buôn bán ma túy, với nhiều kênh thông tin đặc biệt, có thể cảnh báo trước cho Độc Dược nên ở lại Cô Tô sẽ an toàn hơn."
"Ta nghĩ thủ lĩnh tổ chức đó cũng không muốn Độc Dược rời khỏi Cô Tô đâu, bởi vì..."
"Nếu Độc Dược ở lại Cô Tô, thành viên khác của tổ chức có thể xử tử hắn dễ dàng hơn."
Nói đến đây.
Bạch Vũ hơi dừng lại, chỉ vào chiếc máy tính xách tay bị đập nát và nói.
"Thứ này cũng có thể xác định một điều."
"Khoảng thời gian từ khi Độc Dược nhận được tin tức và rời khỏi biệt thự này đến khi chúng ta đến đây, khoảng cách thời gian không lâu lắm, thậm chí có thể nói là rất gấp rút."
"Nếu không thì,"
"Độc Dược cũng sẽ không xử lý hang hổ xơ sài như thế này, chỉ phá hủy máy tính quan trọng, còn để lại các hóa chất độc hại như xyanua ở đây."
"Về những loại ma túy tinh khiết cao, tự nhiên là không có thời gian để xử lý, mang theo thì càng không thể nên mới bị bỏ lại."
"Cuối cùng, cảnh sát đang truy bắt ráo riết, tình hình lại căng thẳng như vậy."
"Với tính cách nhút nhát hèn nhát của Độc Dược ban đầu, không dám mang theo những loại ma túy tinh khiết như bom hẹn giờ này bên mình."
"Vì vậy, ta nghĩ trong thời gian gấp rút như vậy, Độc Dược bây giờ hẳn là trốn ở một nơi rất quen thuộc với mình và rất ít người biết, nơi có thể yên tâm lẩn trốn."
Lưu Dương gật đầu tán thành, như thể đã tìm lại được năng lực của mình khi mới trở thành cảnh sát, ý tứ sâu xa nói.
"Độc Dược sống ở khu biệt thự này lâu như vậy."
"Ta đoán, ngay cả khi lực lượng an ninh của khu biệt thự cao cấp này xuất sắc, các camera cũng được lắp đặt rất nhiều nhưng khả năng lớn là không chụp được hành tung của Độc Dược khi rời đi."
"Nhưng đối với chúng ta, thực ra cũng có thể coi là một điều tốt."
"Bởi vì các khu biệt thự cao cấp như vậy, khu vực xe cộ ra vào là nơi có nhiều camera nhất, để che giấu hành tung của mình một cách tối đa, Độc Dược chắn chắn không dám lái xe."
"Vì vậy, bây giờ hắn ở không xa chúng ta, rất có thể là như vậy."
Lúc này.
Lưu Dương nắm chặt nắm đấm, hít một hơi thật sâu, lộ ra một ánh mắt kiên định bao nhiêu năm chưa từng thấy qua, lập tức không chút nghi ngờ nói.
"Mặc dù chúng ta đang ở trên mặt trận chính, chủ yếu là để truy bắt Tường Vi đang ẩn náu ở thành phố Lương Khê, nhưng bây giờ đã có một đột phá lớn như vậy."
"Phải tập trung truy tìm mới được."
"Tìm kiếm!"
"Tiếp tục tìm, nhất định phải lôi Độc Dược ra!"