Mô Phỏng Tội Phạm Mười Vạn Lần: Ta Trở Thành Siêu Cấp Cảnh Sát! (Dịch)

Chương 164 - Chương 164: Hành Động Bắt Giữ Tường Vi Bị Lộ?

Chương 164: Hành Động Bắt Giữ Tường Vi Bị Lộ? Chương 164: Hành Động Bắt Giữ Tường Vi Bị Lộ?

Tiếng chuông điện thoại đột ngột vang lên.

Ngay lập tức khiến ba người Tô Minh ở hiện trường bất giác nhìn nhau.

Lâm Thiên không khỏi nhíu mày, hơi lo lắng thì thầm:

"Bạo Đạn?"

"Đây là thành viên của tổ chức buôn bán ma túy đã gây ra vụ nổ viện dưỡng lão thành phố Thái Thương à, sao hắn lại đột nhiên gọi điện cho Tường Vi?"

"Liệu có phải hành động bắt giữ Tường Vi của chúng ta đã bị lộ, hoặc bị tên cầm đầu tổ chức buôn bán ma túy biết đến rồi không?"

Rõ ràng.

Nếu tình hình Tường Vi bị bắt giữ bị lộ sớm như vậy thì đó chắn chắn không phải là một tin tốt.

Ban đầu dự định sẽ lợi dụng sự chú ý của các thành viên trong tổ chức này, chỉ tập trung ở thành phố Cô Tô, sau đó tạo ra một khoảng cách thời gian để có thể thu thập được càng nhiều manh mối càng tốt, thậm chí là bắt giữ các thành viên khác.

Bây giờ kế hoạch này có khả năng cao sẽ thất bại.

Và điều quan trọng nhất là...

Các thành viên khác của tổ chức buôn bán ma túy này, rất có thể sẽ không tiếp tục ẩn náu trong thành phố của mình, mà sẽ lựa chọn trốn chạy một cách cực đoan hơn.

Bởi vì Tường Vi - người biết cách làm mặt nạ da người là nhân vật quan trọng của toàn bộ tổ chức buôn bán ma túy, thông tin về gương mặt thật của các thành viên khác mà nàng nắm giữ chính là thông tin và manh mối nguy hiểm nhất.

Tất nhiên với sự cứng rắn của Tường Vi bây giờ không thể nói lên điều gì.

Chỉ là bây giờ nàng vẫn ở trong thẩm mỹ viện, không tiện sử dụng các biện pháp thẩm vấn khác, đợi đến khi đưa Tường Vi về đồn cảnh sát, Tô Minh chắn chắn sẽ có cách để cạy miệng Tường Vi.

Khi đó, đợi đến khi Tường Vi khai ra hết các manh mối thì tiếp tục ẩn náu cũng không còn ý nghĩa gì nữa.

Trốn chạy.

Tuyệt đối sẽ là lựa chọn duy nhất của những thành viên trong tổ chức đó!...

Đối với những lời lo lắng của Lâm Thiên.

Tô Minh nhìn vào chiếc điện thoại bàn vẫn đang rung không ngừng trên bàn, phát hiện ngoài cuộc gọi đang đổ chuông, trên thanh trạng thái còn có biểu tượng cuộc gọi nhỡ, sau đó lắc đầu nghiêm túc giải thích:

"Không đúng."

"Các thành viên khác của tổ chức buôn bán ma túy này, chắn chắn vẫn chưa biết Tường Vi đã bị bắt."

"Đừng nói đến việc trước khi hành động, chúng ta đã thông qua các kênh công khai và bí mật để khiến sự chú ý của tổ chức buôn bán ma túy này, tập trung hoàn toàn vào vụ án Độc Dược ở thành phố Cô Tô."

"Hơn nữa, ta thấy trước đó,"Bạo Đạn" cũng đã gọi điện đến hai, ba lần, cuộc hành động bắt giữ rất bí mật, cộng thêm thời gian kể từ khi bắt giữ đến nay cũng không quá lâu, không nghi ngờ gì nữa, trước khi bắt giữ,"Bạo Đạn" đã bắt đầu liên lạc với Tường Vi rồi."

"Quan trọng hơn nữa là..."

"Hãy tưởng tượng xem, nếu tên cầm đầu tổ chức buôn bán ma túy biết Tường Vi bị cảnh sát bắt giữ, tất cả thông tin quan trọng nhất về khuôn mặt của các thành viên sắp bị biết đến."

"Với tính cách thận trọng của hắn, hắn sẽ cho tất cả mọi người rời khỏi thành phố cũ ngay lập tức, hay là... sẽ lãng phí thời gian để một thành viên khác gọi điện thoại hỏi thăm, xác định tình hình cụ thể của Tường Vi?"

"Phải biết rằng, hành vi thăm dò của "Bạo Đạn" không chỉ khiến chúng ta biết được việc Tường Vi bị bắt giữ đã là thông tin bị rò rỉ mà còn làm tăng nguy cơ để "Bạo Đạn" bị lộ."

Nghe lời giải thích của Tô Minh.

Cao Siêu gật đầu đồng ý, nhưng lông mày cũng hơi nhíu lại, vô cùng nghiêm túc nói.

"Nhưng bây giờ cũng có một vấn đề."

"Bạo Đạn đã là gọi điện nhiều lần không ai bắt máy, nếu lần này hoặc sau này không bắt máy nữa, liệu có phải sẽ trực tiếp khiến Bạo Đạn nghi ngờ về tình trạng bây giờ của Tường Vi không?"

"Nếu vậy."

"Cũng sẽ khiến tổ chức buôn bán ma túy kia tỉnh ngộ, đến lúc đó thành viên tứ tán, đối với việc truy bắt của chúng ta chắn chắn sẽ rất bất lợi."

Lo lắng của Cao Siêu không phải không có lý.

Từ việc Bạo Đạn liên tục gọi điện nhiều lần, nếu cuộc gọi này hoặc cuộc gọi tiếp theo vẫn không được bắt máy, rất có thể sẽ hắn sẽ nghi ngờ tình trạng bây giờ của Tường Vi không ổn.

Nhìn chiếc điện thoại đang rung, Lâm Thiên ngửi mùi thuốc lá quen thuộc trên ngón tay trái, đột nhiên nhớ ra một chuyện, nhìn về phía Tô Minh nghiêm túc nói.

"Tiểu Minh."

"Nếu ta không nhớ sai thì ngươi có thể mô phỏng giọng nói của người khác không?"

"Khi bắt giữ Xương Cẩu xong, Tiểu Thắng đã đặc biệt báo cáo với ta, ngươi dùng kỹ năng biến giọng đã tập luyện từ thời trung học mới dễ dàng bắt được hai tên tội phạm A cấp kia?"

"Hay là Tiểu Minh ngươi thử xem?"

"Không bắt máy chắc chắn sẽ khiến cho Bạo Đạn đoán ra Tường Vi gặp chuyện, vậy thì thà bắt máy thử một chút, nếu lừa qua được thì biết đâu có thể đào được ngay vị trí của Bạo Đạn."

Rõ ràng.

Trong tình huống bây giờ, mong đợi Tường Vi hợp tác với cảnh sát là điều hoàn toàn không thể xảy ra.

Và Bạo Đạn bây giờ lại gọi điện nhiều lần, nếu không bắt máy cũng rất có thể sẽ bị lộ, vậy thì thà thử một chút, có thể có cơ hội lừa qua.

Nhìn chiếc điện thoại trên bàn đang rung không ngừng.

Tô Minh suy nghĩ nghiêm túc trong vài giây, mặc dù vẫn chưa biết được mật ngữ nội bộ của tổ chức buôn bán ma túy này, nhưng thực sự cũng không thể chờ đợi thêm nữa.

Ngay sau đó, hắn dứt khoát cầm lấy điện thoại trên bàn, nhìn về phía Lâm Thiên và Cao Siêu bên cạnh gật đầu, nhẹ nhàng ho hai tiếng làm sạch cổ họng, nhấn nút nghe máy và mở loa ngoài.

"Tút———"

Cùng với một tiếng báo ngắn, cuộc gọi đã được kết nối.

Tô Minh không chọn nói ngay, mà chờ đợi lời nói của Bạo Đạn, để từ đó cố gắng tìm ra mật ngữ giao tiếp của tổ chức này.

Nhưng sự thật lại không như ngươi mong muốn.

Một giây.

Hai giây.

Ba giây. ...

Bạo Đạn đã không nói gì trong ba giây.

Tô Minh không khỏi nhíu mày, trong lòng đã có chút đoán định, lập tức dùng giọng nói gần như giống hệt Tường Vi nhẹ giọng nói.

"Bạo Đạn."

"Ta vừa rồi đang kéo da cho khách hàng, không nghe máy mấy cuộc trước của ngươi, ngươi bây giờ thế nào?"

Lúc này.

Cao Siêu bên cạnh đột nhiên trợn tròn mắt, không khỏi gật đầu tán thưởng.

Chỉ xét về âm sắc, giọng nói của Tô Minh vừa nói gần như không khác gì giọng nói của Tường Vi trước đó, thậm chí ngay cả cách nói chuyện cũng được mô phỏng xuất sắc.

Điều quan trọng nhất là...

Câu phản hỏi mà Tô Minh nói đầu tiên, thực sự là kinh nghiệm cực kỳ dày dặn.

Đó đơn giản là một câu vạn năng.

Sẽ không vì câu này mà tiết lộ tình hình Tường Vi bị bắt bây giờ, mà còn nắm lấy thế chủ động trong tay mình, để Bạo Đạn chủ động kể chuyện chính.

Bên này có thể dựa vào lời nói của Bạo Đạn kế tiếp để điều chỉnh và suy đoán, tránh tình huống Tường Vi và Bạo Đạn đã liên lạc trước đó, trực tiếp không thể nối tiếp lời nói.

Lúc này.

Lâm Thiên và Cao Siêu hai người đều thả lỏng tâm thần, yên lặng chờ đợi câu trả lời của Bùm Nổ, cảm thấy Tô Minh rất có thể đã qua mặt được.

Nhưng thực tế lại là...

Một giây.

Hai giây.

Ba giây.

Bạo Đạn lại im lặng ba giây.

Đúng lúc Tô Minh chuẩn bị tiếp tục hỏi thì, giọng nói vô cùng khàn khàn và trầm thấp của Bùm Nổ đã vang lên theo sau.

"Đợi đã, Tường Vi tỷ."

"Bây giờ ta đang ở trong thang máy, tín hiệu hơi kém, cúp máy trước, ra khỏi thang máy rồi gọi lại cho tỷ."

Nói xong.

Phía bên kia, Bạo Đạn lại không chút do dự mà cúp máy.

"Tút—Tút—Tút———"

Trong căn phòng bí mật yên tĩnh.

Chỉ còn lại âm thanh của điện thoại bị cúp vẫn còn vang vọng...

Bình Luận (0)
Comment