Mô Phỏng Tội Phạm Mười Vạn Lần: Ta Trở Thành Siêu Cấp Cảnh Sát! (Dịch)

Chương 176 - Chương 176: Những Hình Ảnh Cuối Cùng Của Cuộc Đời - Đếm Ngược 3 Phút Trước Khi Bom Nổ

Chương 176: Những Hình Ảnh Cuối Cùng Của Cuộc Đời - Đếm Ngược 3 Phút Trước Khi Bom Nổ Chương 176: Những Hình Ảnh Cuối Cùng Của Cuộc Đời - Đếm Ngược 3 Phút Trước Khi Bom Nổ

Tiếng va chạm mạnh mẽ.

Khiến cho tất cả cảnh sát có mặt ở đó đều trợn mắt há hốc, tầm nhìn của họ cũng nhìn thấy...

Chiếc xe riêng của Cao Siêu và Tường Vi, trực tiếp bị chiếc xe địa hình hạng nặng được cải tiến đâm bay, thậm chí còn quay một vòng rưỡi trên không, mới nặng nề rơi xuống đất với phần mui xe.

May mắn thay... xe không bị lật hoàn toàn.

Lúc nãy do Cao Siêu cũng đang đạp hết ga, cộng thêm việc va chạm từ bên hông nên không xảy ra tình trạng bị lật hoàn toàn.

Nhưng va chạm từ bên hông cũng khiến cho Tường Vi, người đang ngồi ở hàng ghế sau và chưa kịp thắt dây an toàn, trực tiếp bị lực va chạm mạnh mẽ văng ra khỏi cửa xe, đập đầu xuống đất.

Mặc dù bây giờ đang nằm trên mặt đất nhưng vẫn chưa biết tình trạng cụ thể, nhưng máu đỏ tươi chảy trên mặt đất đã cho thấy tình trạng của Tường Vi có lẽ không được tốt lắm.

Còn Cao Siêu, tuy được dây an toàn bảo vệ nhưng cũng đã rơi vào trạng thái hôn mê.

Trán có vết thương sâu đến tận xương, cửa xe bên lái bị va chạm biến dạng, khiến tay trái và chân trái của hắn bị tấm kim loại kẹp chặt, tất cả các túi khí trong xe cũng đều bật ra. ...

Lực lượng của cú va chạm toàn tốc khiến cho kẻ ngồi trong xe địa hình – Bạo Đạn cũng không được tốt đẹp gì.

Mặc dù kính chắn gió và vỏ xe địa hình cực dày, không gây ra quá nhiều vấn đề cho xe địa hình hạng nặng, ít nhất chỉ là nắp ca-pô bị biến dạng cong lên, hệ thống truyền động không bị hỏng do va chạm.

Nhưng vì túi khí bật ra quá mạnh do va chạm vừa rồi trực tiếp đập vào mặt hắn, khiến cho xương trán bị gãy, máu đã nhuộm đỏ mắt trái.

Lồng ngực cũng va vào vô-lăng cứng cáp đã bắt đầu truyền đến từng cơn đau dữ dội, đây là cơn đau do gãy xương sườn gây ra.

Mặc dù bây giờ tình trạng không được tốt, cơn đau ở xương sườn cũng đã thấu xương.

Nhưng Bão Đạn không dám lơ là chút nào, vì góc độ xe của Cao Siêu vừa thảy đổi khiến hắn không thể chắn chắn Tường Vi đã 'mãi mãi im lặng' hay chưa

Hắn không dám đánh cược, hắn phải cố gắng hết sức để giải quyết Tường Vi.

Cố gắng chịu đựng cảm giác đau nhói khi máu chảy vào mắt, Bão Đạn cố gắng hết sức mở to mắt, nhìn thấy Tường Vi đang nằm bất động trên mặt đất cách đó không xa.

Ngay sau đó, hắn lại dùng hết sức đạp ga, mặc dù cơ thể vì đau đớn mà không ngừng rung lắc, nhưng đôi tay nắm chặt vô-lăng lại vô cùng kiên định.

Tiếp theo.

Mặc dù mắt trái đã mờ đi, chỉ có thể nhìn thấy một màu máu, cơn đau ở lồng ngực cũng đang thách thức chút ít ý thức còn sót lại.

Nhưng Bão Đạn vẫn không chút do dự, lao thẳng về phía Tường Vi đang nằm trên mặt đất.

Bởi vì chỉ cần lần này có thể đâm trúng Tường Vi, hắn sẽ hoàn thành nhiệm vụ lần này một cách triệt để, cũng có thể... khiến cho Tiểu Vy có được cuộc sống tốt đẹp nhất.

Và ngay khi xe địa hình hạng nặng cách Tường Vi chỉ còn chưa đầy mười mét.

"Đoàng—"

"Đoàng——"

"Đoàng———"...

Một loạt tiếng súng cảnh sát đột nhiên vang lên từ vị trí cửa chính của thẩm mỹ viện.

Tất cả mọi người đều nhìn thấy, những viên đạn vừa bắn ra, chỉ trong vòng vài giây ngắn ngủi, đã chính xác bắn trúng bánh xe trước bên trái của chiếc xe địa hình hạng nặng.

Ngay sau đó.

"Uỳnh———"

Một tiếng nổ lớn trầm đục mà hữu lực vang lên.

Bánh xe trước bên trái của chiếc xe địa hình hạng nặng hoàn toàn nổ tung, lốp xe đã bị rơi ra, để lộ ra vành bánh xe màu kim loại, ma sát với mặt đất tạo ra những tia lửa.

Lúc này.

Cho dù Bạo Đạn có nắm chặt vô lăng đến đâu cũng không thể kiểm soát được hướng đi của chiếc xe nữa, xe lệch sang một bên, lướt qua ngay bên cạnh Tường Vi, lao thẳng về phía bức tường bên ngoài của thẩm mỹ viện.

Trước đó, Bão Đạn đã đạp ga hết cỡ, cho nên ngay cả khi muốn nhả ga hoặc đạp Phanh thì cũng đã quá muộn.

Nhìn thấy bức tường bên ngoài của thẩm mỹ viện đang ở ngay trước mặt, Bão Đạn buông khỏi vô lăng, mắt trái đã bị máu thấm ướt, hơi ngửa đầu lên, trong mắt có những hình ảnh hiện lên liên tục.

Có vẻ như hắn đang nhìn thấy cha mẹ của mình, những người đã từng rất nghiêm khắc với hắn nhưng cũng rất yêu thương hắn, cuối cùng lại qua đời vì tai nạn.

Hắn dường như đang nhìn thấy...

Tiểu Vy cuối cùng đã khỏi bệnh, được một người khác yêu thương, sau khi kết hôn, họ đã có một nữ nhi giống hệt nàng.

Cô bé ấy cũng nghịch ngợm giống như Tiểu Vy, vẫn còn ôm lấy đùi của hắn gọi hắn là chú. Nhưng liệu hắn có thể nhìn thấy ngày đó không? Có lẽ sẽ mãi mãi không bao giờ có thể.

Kể từ khi gia nhập tổ chức này, hắn không dám nghĩ quá nhiều về tương lai, bởi vì hắn không biết tương lai và cái chết cái nào đến trước.

Hắn có hối hận không?

Có lẽ sẽ có hối hận, không, chắn chắn sẽ không hối hận, mãi mãi sẽ không hối hận.

Nếu không phải vì K, nếu không phải vì đã gia nhập tổ chức này, Tiểu Vy có lẽ đã rời xa hắn từ năm năm trước, sẽ không còn ai gọi hắn là ca nữa.

Nhưng... thật xin lỗi.

Cha mẹ, con xin lỗi, vẫn chưa trở thành một người có ích cho xã hội như mong đợi của hai người, thậm chí còn trở thành bộ dạng bây giờ.

Tiểu Vy, ca xin lỗi, ta luôn không nói thật với ngươi, ca không phải đi làm cho ông chủ lớn ở nước ngoài, ca luôn dạy ngươi phải là một người tốt, nhưng bản thân ta lại...

"Rầm!!!"

Một tiếng nổ lớn khác vang lên.

Chiếc xe địa hình hạng nặng do Bão Đạn lái, hung hăng đâm vào bức tường bên ngoài của thẩm mỹ viện.

Dưới tác động trực diện như vậy, đầu xe đã bị biến dạng nghiêm trọng, ngay cả tấm chắn va chạm bằng thép cứng ở trước xe địa hình cũng không thể chống lại lực tác động kinh khủng như vậy. ...

Cùng lúc đó.

Tất cả mọi người đều nhìn thấy, Tô Minh vừa chạy ra khỏi thẩm mỹ viện, vừa nhanh chóng thay đạn, lạnh lùng ra lệnh không thể nghi ngờ.

"Nhanh, đưa Cao cục trưởng, Tường Vi và Bão Đạn đến bệnh viện cấp cứu càng nhanh càng tốt!"

"Thắng ca, mau chuẩn bị cho ta một chiếc xe, nếu ta đoán không sai thì trong xe địa hình của Bão Đạn chắn chắn có bom hẹn giờ đã được kích hoạt."

"Sức công phá của nó đủ để phá hủy cả thẩm mỹ viện, tuyệt đối không thể để nó nổ ở trung tâm thành phố!"

"Mọi người khác, nhanh chóng sơ tán các phương tiện và người dân trên cầu Vũ Hoa, một khi không thể ngăn chặn được quả bom, ta sẽ mang nó lên cầu kích nổ giảm thiểu tối đa thiệt hại!"

Rõ ràng là sau khi suy đoán ra Bạo Đạn đang ở gần đây, từ thời gian chạy xuống vừa rồi, Tô Minh lập tức phán đoán ra... Bạo Đạn đã quyết tâm chết.

Quả bom ban đầu được dùng để phá hủy thẩm mỹ viện chắn chắn sẽ được Bạo Đạn tận dụng để tiêu hủy chứng cứ và tự sát.

Vì vậy, việc quả bom không nổ trong vụ va chạm xe trước đó, rõ ràng có thể phán đoán ra...

Loại bom mà Bạo Đạn mang theo có tính chất khá ổn định, có khả năng cao là sử dụng phương thức kích nổ hẹn giờ.

Nhưng ngay cả khi bây giờ vẫn chưa nổ, có lẽ cũng chỉ còn lại không bao nhiêu thời gian nữa.

Nhưng cho dù thế nào, cũng tuyệt đối không thể để nó nổ ở trung tâm thành phố như thế này, nếu không thì mức độ thiệt hại về nhân mạng và tài sản sẽ không thể tưởng tượng được. ...

Chạy nhanh đến bên cạnh chiếc xe địa hình hạng nặng, đầu xe biến dạng và bốc khói đen.

Tô Minh trực tiếp lấy chiếc dây sắt mỏng mà mình đã luôn mang theo trong túi từ khi làm việc ở đội điều tra hình sự quận Hoài Hải, nhét vào lỗ khóa cửa sau.

"Kẹt kẹt ——"

Thậm chí chưa đầy ba giây, chỉ trong một giây, Tô Minh đã mở được cửa sau xe.

Vội vàng mở cửa xe, Tô Minh liếc nhìn Bạo Đạn nằm bên cạnh tay lái, có thể nhìn thấy máu tươi chảy ra từ miệng Bạo Đạn.

Nhưng Tô Minh không quan tâm nhiều đến Bạo Đạn mà trực tiếp mở chiếc túi đen ở ghế sau xe, cùng với tiếng tích tắc như tiếng chuông tử thần, đồng hồ đếm ngược trên màn hình số đã hiện ra trước mắt.

200!

199!

198!!!

Bình Luận (0)
Comment