Mô Phỏng Tội Phạm Mười Vạn Lần: Ta Trở Thành Siêu Cấp Cảnh Sát! (Dịch)

Chương 190 - Chương 190: Là K Sao? Manh Mối Từ Phương Vũ Vy

Chương 190: Là K Sao? Manh Mối Từ Phương Vũ Vy Chương 190: Là K Sao? Manh Mối Từ Phương Vũ Vy

Lời nói của Phương Vũ Vy khiến cho Lam Tịnh ngồi bên cạnh khựng lại, còn Lâm Thiên và Hoàng Cường ở góc phòng thì không hẹn mà cùng nheo mắt lại, trong mắt hiện lên ánh sáng sắc bén.

Bởi vì trong lời nói của Phương Vũ Vy vừa rồi, họ đều tinh ý bắt được một điểm mấu chốt.

Là... người dẫn dắt Bạo Đạn?

Tức là ông chủ của Bạo Đạn, nàng biết ông chủ của hắn là ai?

Từ những thông tin và tin tức bây giờ, người có thể trở thành ông chủ của Bạo Đạn, rõ ràng chỉ có một người, đó chính là K, thủ lĩnh của tổ chức buôn bán ma túy.

Hơn nữa, từ lời khai của Lý Bân, người có âm mưu giết người trước đó, cũng đã có được một thông tin quan trọng, đó là ông chủ thực sự của bệnh viện Quang Minh, cũng không phải ai khác, cũng là K.

Kết hợp hai thông tin này lại liệu có thể đưa ra một suy đoán logic?

Phương Vũ Vy đã từng nhìn thấy K, vì vậy nàng mới có thể nói ra câu nói này, để đổi lấy điều mà nàng mong muốn biết nhất trong lòng lúc này.

Đồng thời, cũng có thể xác định một điều nữa.

Như Tô Minh đã đoán trước đó, mặc dù Bạo Đạn có cố gắng che giấu.

Nhưng với tư cách là em gái ruột của Bạo Đạn, Phương Vũ Vy vẫn dựa vào những chi tiết, cũng như các phương thức khác, để xác định được việc anh trai mình tham gia tổ chức buôn bán ma túy.

Mặc dù không chắn chắn Phương Vũ Vy biết bao nhiêu thông tin nội bộ hoặc tình báo.

Nhưng đây chắn chắn là một bước đột phá, đặc biệt là câu nói nàng vừa nhắc đến, nàng biết người dẫn dắt Bạo Đạn là ai, càng có khả năng dựa vào đó để tìm ra thân phận thật sự của K. ...

Lúc này.

Lam Tịnh nhìn sang Lâm Thiên và Hoàng Cường ở góc phòng, đã biết hai người họ đang nóng lòng muốn biết thân phận thật sự của K, sau khi suy nghĩ nghiêm túc một lúc, nàng nhẹ giọng nói.

"Vũ Vy... anh trai ngươi..."

Nói đến đây.

Ban đầu, Lam Tịnh muốn hơi che giấu hoặc sửa đổi nguyên nhân cái chết của Bạo Đạn, nhưng đột nhiên nhìn thấy ánh mắt kiên cường ẩn chứa bên trong đôi mắt đẫm lệ của Phương Vũ Vy, nàng bỗng nhiên thấy được một tia trưởng thành vượt qua tuổi tác trong con ngươi nàng.

Từ khi biết anh trai mình tham gia tổ chức buôn bán ma túy, có lẽ nàng đã dự đoán trước được ngày này sẽ đến.

Nhưng nàng hoàn toàn không thể thay đổi được gì, mặc dù chưa trải đời nhiều, nhưng Phương Vũ Vy cũng hiểu rất rõ, một khi gia nhập loại tổ chức này thì chắn chắn sẽ không thể quay đầu lại.

Cho dù nàng từ chối điều trị, không cần anh trai mình phải tiếp tục trả tiền thuốc men cao ngất ngưởng này cũng không có tác dụng gì.

Điều này giống như con đường dẫn tới địa ngục thực sự, ngươi chỉ có thể đi về phía trước, không thể quay đầu lại cho đến khi chịu sự phán xét của Diêm Vương.

Vì vậy, Phương Vũ Vy chỉ có thể toàn lực phối hợp, chỉ cần nàng có thể hoàn toàn bình phục thì mọi nỗ lực của anh trai nàng mới có giá trị.

Cùng lúc đó, Phương Vũ Vy cũng sẽ không nhắc đến chuyện này trước mặt Bạo Đạn.

Từ khi biết mọi chuyện, nàng vẫn giả vờ như không biết gì, không để anh trai mình biết, cũng không để những người khác trong tổ chức đó biết.

Cũng chính vì biết rõ nội tình.

Trước đó, khi nhìn thấy Lý Bân định đầu độc mình, Phương Vũ Vy mới lập tức nghĩ đến có thể anh trai nàng đã gặp chuyện.

Nếu không thì một người luôn đối xử với nàng một cách vô cùng khách sáo như Lý Bân sao dám làm ra chuyện như vậy.

Mặc dù Phương Vũ Vy cũng có tội khi biết mà không tố cáo, nhưng thật ra cũng rất khó trách nàng, không chỉ vì nàng là người chưa thành niên, mà còn vì mối quan hệ của nàng và Bạo Đạn.

Bắt nàng đi tố cáo người anh trai duy nhất đang hi sinh tương lai của mình để nàng được sống chắn chắn là điều không thể, thêm vào đó, bây giờ đang trong tình trạng bệnh nặng, ngay cả khi đến tòa án, Phương Vũ Vy cũng sẽ không nhận hình phạt gì nặng.

Nhanh chóng phân tích xong toàn bộ quá trình này trong đầu.

Lam Tịnh vốn là một tiến sĩ tâm lý học, nàng nhanh chóng đánh giá ra không cần phải che giấu nguyên nhân cái chết của Bão Đạn, ít nhất Phương Vũ Vy bây giờ mạnh mẽ hơn nhiều so với những gì nàng nghĩ, sau đó nghiêm túc nói.

"Anh trai của ngươi, hắn làm trong một tổ chức buôn ma túy, có biệt danh là Bão Đạn, hắn đã từng gây ra một vụ nổ kinh hoàng cả nước vào năm năm trước, tổng cộng có tám lão nhân đã chết trong vụ nổ."

"Có lẽ ngươi đã biết những điều này từ lâu, nhưng ta vẫn muốn nhắc lại."

"Sau đó, là những việc đã xảy ra không lâu lúc nãy."

"Khoảng sáu giờ trước, cũng là lúc mười giờ tối, anh trai ngươi nhận được lệnh từ thủ lĩnh tổ chức buôn ma túy, tạm thời gọi hắn là K."

"K cần anh trai ngươi, phải giải quyết thành viên khác của tổ chức mà cảnh sát chúng ta đã bắt thành công, để người đó mãi mãi không thể nói ra manh mối của tổ chực."

"Vì vậy, ngay trước mắt mọi người, anh trai ngươi đã liều lĩnh tấn công cảnh sát, cuối cùng do va chạm mạnh trong xe mà qua đời."

Lúc này.

Phương Vũ Vy đã hoàn toàn im lặng, đôi mắt càng trở nên mờ nhạt, không thể nói nên lời, trong khóe mắt trượt xuống một giọt nước mắt, sau đó nhanh chóng dùng mu bàn tay lau đi.

Lam Tịnh nhìn trạng thái của Phương Vũ Vy, trong lòng lặng lẽ gật đầu, tiếp tục hỏi.

"Khi chúng ta kéo anh trai ngươi ra khỏi chiếc xe đã bị hủy hoại nặng nề, hắn đã mất dấu hiệu sống, cũng không cần phải cứu chữa."

"Về việc, ngươi nói hắn đi có nhẹ nhàng không, thực ra ta cũng không rõ, nhưng hắn vẫn là hình ảnh trong tâm trí của ngươi"

"Cùng lúc đó, ta có thể khẳng định người mà hắn không thể buông bỏ nhất trong lòng chính là ngươi, thậm chí là trong vài phút trước khi tấn công cảnh sát, hắn vẫn muốn từ biệt ngươi lần cuối."

"Cuối cùng, để đảm bảo an toàn cho ngươi, trong thời gian này ngươi sẽ tiếp tục ở lại đồn cảnh sát."

"Chờ đến khi toàn bộ loạt vụ án này kết thúc hoàn toàn, chúng ta sẽ trả thi thể anh trai ngươi lại cho ngươi để tiến hành an táng."

"Được rồi, về việc liên quan đến anh trai ngươi, ngươi còn muốn hỏi gì không?"

Nghe đến đây.

Phương Vũ Vy dùng sức siết chặt nắm đấm rồi lại buông lỏng, sau đó ngẩng đầu lên như thể đã dùng hết sức lực, nở một nụ cười tái nhợt trước mặt Lam Tịnh, nhẹ nhàng lắc đầu nói.

"Không... không cần nữa, cảnh sát tỷ, cảm ơn... Cảm ơn tỷ, thật sự rất cảm ơn tỷ đã sẵn lòng nói cho ta biết tình hình thật sự."

"Để ta biết, con đường cuối cùng mà anh trai đi là như thế nào, cũng để ta có dũng khí cố gắng sống sót, mang theo kỳ vọng và tình yêu mãi mãi không biến mất của anh ấy."

"Bây giờ, ta sẵn lòng nói cho các ngươi biết tất cả những gì ta biết, cho đến khi các ngươi bắt được người đó."

Lúc này.

Phương Vũ Vy giấu hết nỗi buồn trong lòng, dùng sức nhăn đôi mày, dường như đang cố gắng nhớ lại hình ảnh từng có, nói chậm rãi.

"Khoảng là năm năm trước."

"Ta chỉ gặp người ông chủ mà anh trai nói một lần, trong ký ức của ta, có một việc ta nhớ rất kỹ."

"Ông chủ của anh trai dường như rất thích hút xì gà, khi hắn đến cùng với anh trai ta lúc đó, đều phải đặc biệt hút xì gà ở vị trí cửa sổ phòng bệnh..."

Bình Luận (0)
Comment